Đường lão gia cuối cùng cũng là kiểm tra thân thể xong, Đường Lận hẹn với bác sĩ hai ngày sau đến lấy kết quả kiểm tra. Bà Ốt đỡ Đường lão gia ra băng ghế hành lang ngồi, Đường lão gia nhìn thấy bộ dạng khẩn trương của Đường Lận liền không nhịn được mà cười lên.
"Thân thể của ta tự ta biết, tạm thời vẫn chưa chết được, các người lo lắng thái quá rồi đấy."
Đường Lận từ trong phòng đi ra liền nghe thấy Đường lão gia đang càm ràm với bà Ốt. Đường lão gia thấy Đường Lận đi ra liền im lặng, nói đi nói lại thì ông cũng biết đây là tấm lòng của Đường Lân. Nghe bà Ốt nói, Đường lão gia chính là con vịt chết rồi mà cái mỏ vẫn cứng.
Hiện tại Đường Lận không cầm di động trong tay, không biết bây giờ là mấy giờ, chỉ có thể nhìn ánh nắng ngoài cửa sổ mà đoán giờ khoảng ba giờ chiều, thời gian còn sớm. Anh nghĩ, cũng khó có dịp đưa cả Đường lão gia và bà Ốt ra thành phố, không nên về vội. Nghĩ xong, anh đi đến đỡ Đường lão gia dậy, kiến nghị nói: "Hôm nay trời nóng quá, gió cũng không lớn, hồi nãy con thấy bên cạnh bệnh viện có một quán chè, chúng ta đi đến đó nhé?"
"Được."
Đường lão gia và bà Ốt cũng đã lớn tuổi, bình thường rất ít đi mua sắm, nếu có thứ muốn mua thì lên chợ trên trấn mua về, còn nếu trên trấn không có thì nhờ những người đang làm việc ở thành phố mua giùm. Hôm nay khó có dịp lên thành phố, họ cũng không không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-quan-com-tai-gia/216058/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.