Nặc Y Tô Tư thấy Thất Tử không có tâm trạng ăn tiếp mới dọn dẹp bàn ăn, Thất Tử chớp mắt nhìn ông thu dọn chén đĩa, vẫn dùng đôi mắt khó hiểu nhìn Nặc Y Tô Tư.
” Không có việc gì đâu.” Nặc Y Tô Tư phi thường cung kính nói, tiếp theo dùng ngữ khí cổ quái chầm chậm giải thích, “Tính tình của cha cậu có chút cổ quái.”
Theo mệnh lệnh của Y Kình thì sau bữa tối, hắn phải đến phòng y. Mắt phải của Thất Tử giật liên tục, hắn thở dài đứng dậy rời khỏi nhà ăn, máy móc bước từng bước trở về phòng mình. Hắn dự cảm đến kế tiếp sẽ phát sinh những chuyện không hay, trên lưng không hiểu vì sao lại có một trận ớn lạnh chạy dọc sống lưng.
Thất Tử nằm ở ban công cẩm thạch màu trắng, ngắm nhìn ánh trăng xuyên qua cửa sổ rồi chiếu vào trong căn phòng hôn ám. Hắn quả thật cảm thấy gặp được Y Kình thật cao hứng, chính là hình như Y Kình không giống với hình tượng trong tưởng tượng của hắn.
“Cốc cốc cốc!” Bên ngoài truyền đến ba tiếng gõ đập cửa, thanh âm của nữ hầu đông thời vang lên.” Thiếu gia! Cậu có ở trong phòng không?” Tiếp theo lại là ba tiếng gõ cửa không nhanh không chậm vang lên.
Thất Tử cúi đầu ủ rũ than thở: “Ảo tưởng cùng sự thật tại sao lại có sự chênh lệch lớn đến như vây chứ?” Hắn chậm chạp đứng lên, đi ra phòng.
Phòng ngủ của Y Kình ở biệt thự là căn phòng lớn nhất cuối hành lang tầng ba, bên cạnh là thư phòng của y. Bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-phu-tu-tien-hoa-thuc/1615710/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.