Đối với Phỉ Vô Tranh đột nhiên trầm mặc, Hồng Ưng chỉ kịp ném qua một ánh mắt lo lắng, sau đó, cơ giáp đen kịt trước mặt hắn hơi đổ người về phía trước, tư thế tràn đầy lực bạo phát khiến hắn không thể không tập trung toàn bộ lực chú ý lên cơ giáp màu đen.
Chuyện tới hôm nay, chỉ có thể một đối một với Phỉ Vô Thuật__ Ánh mắt Hồng Ưng còn chưa lạnh hết, lại lần nữa chuyển sang chấn kinh… có cơ giáp đang tiếp cận chỗ này, hơn nữa không chỉ một chiếc!
Là ngoại viện đã mất liên lạc? Không, không phải!
Hắn nhạy bén tiếp cận chỗ Phỉ Vô Tranh đứng, khi Phỉ Vô Tranh còn chưa kịp phản ứng, lại lần nữa túm người vào tay, chưa kịp nói lời giải thích nào đã mở hệ thống động lực, nhảy vọt lên không.
Là viện quân của Phỉ gia! Huy hiệu đầu lâu ác quỷ trên cơ giáp, đó là gia huy thuộc về Phỉ gia!
Hồng Ưng miệng khô lưỡi đắng, nhưng trong mắt là kiên quyết kiên định. Giết Phỉ Vô Thuật? Không! Ngay lúc nhìn thấy ngoại viện của Phỉ gia, hắn đã biết, khả năng này hoàn toàn bằng không. Hiện tại chọn lựa duy nhất của hắn là chạy!
Chuyển đổi vai diễn từ thợ săn sang con mồi chỉ là mấy giây ngắn ngủi, tuy không cam tâm, nhưng đưa ra quyết định bỏ chạy không quá khó khăn, Hồng Ưng rất tỉnh táo nhận rõ hoàn cảnh của mình, đồng thời quả đoán đưa ra quyết định có lợi nhất.
Chỉ cần chậm trễ một giây, thì chết chắc không cần nghi ngờ.
Ít nhất, hắn phải mang Phỉ Vô Tranh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-phi-quan/1356081/quyen-3-chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.