TSCPTĐK - Chương 127
Chương 127: Cái gọi là người sùng bái
Vân Hổ đắc ý dào dạt nhìn heo rừng ngã lăn quay trên mặt đất: "Thế nào, thế nào, ta đã nói rồi, đi theo Hổ ca của các ngươi có thịt ăn."
Kỳ Thiếu Vinh: "......" Tên ngốc này, tâm tư lớn bao nhiêu không biết!
Vân Hổ hai tay chống lưng nhìn về phía Trang Hạo, làm như có thật nói: "Nhìn không ra, vóc người ngươi nhỏ, thể trọng lại nặng như vậy, cư nhiên áp heo rừng tới ngã, bất quá, sao ngươi lại ngã từ trên cây xuống?"
Trang Hạo nhíu mày, trái tim đập bỗng đập nhanh hơn vài phần.
Trong đầu Vân Hổ linh quang chợt lóe, tùy tiện nói: "A, ta biết rồi, ngươi là bị dọa đến choáng váng, cho nên sợ tới mức ngã khỏi cây phải không?"
Vân Hổ tốt bụng vỗ vỗ bả vai Trang Hạo: "Huynh đệ a, ngươi đã lớn rồi, là gan nhỏ như vậy không tốt lắm đâu."
Kỳ Thiếu Vinh nhìn sắc mặt vặn vẹo của Trang Hạo, xoa xoa mũi, mấy ngày nay Trang Hạo đại khái đã làm hết tất cả những chuyện mất mặt trong một đời rồi.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn Vân Hổ: "Hổ ca, chúng ta nhanh trở về thôi."
Vân Hổ gật đầu: "Đúng vậy! Đúng vậy! Chúng ta nhanh trở về."
Vân Hổ thử kéo heo rừng một cái, kéo không động, Trang Hạo tiến lên giúp một phen.
Vân Hổ tràn đầy kinh ngạc nhìn Trang Hạo: "Tiểu tặc, sức lực ngươi không nhỏ a!"
Trang Hạo: "......"
"Sức lực lớn như vậy, nên dùng trên chính đạo, biết không?" Vân Hổ cằn nhằn giáo dục.
Trang Hạo cắn chặt răng: "Sau này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-phe-tai-dot-kich/1501972/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.