Ôn Uyển trở lại chỗ ở, đã nhìn thấy Liên Tử ở rong phòng chờ đợi mình .
Liên Tử nhìn Ôn Uyển im lặng, liền cùng nàng giải thích “ Ngươi không nên ghi hận ta, hôm nay, ta cũng là không có biện pháp. Ta lấy đồ đi ra ngoài bán, trợ cấp chi phí trong nhà. Hổ Phách và San Hô biết rõ, nếu như hôm đó ta không giúp giấu diếm, San Hô một khi nói ra, ta cũng không được chỗ tốt.” Ôn Uyển gật đầu, tỏ vẻ hiểu rõ .
“Kỳ thật nàng cũng ngốc, chúng ta làm nha hoàn, mệnh đều ở trong tay chủ tử thao túng. Cũng là nô tài, tội gì phải làm khó dễ ngươi. Con trai Đổng Hiếu Gia kia, lớn lên khó coi một chút, nhưng người chịu khó làm việc, trong nhà cũng có một chút căn bản. Tuy nhiên tướng mạo kém một chút, nhưng chỉ cần người tốt, có thể ổn định trải qua cuộc sống hàng ngày, tướng mạo kém chút ít lại có quan hệ gì. Lớn lên đẹp lại không thể làm cơm ăn, nàng làm sao lại nhìn không ra đây! Còn không biết sẽ làm ra chuyện gì nữa.” Liên Tử cười khổ .Ôn Uyển là thấy mấy lần Liên Tử khuyên San Hô , nhưng San Hô cũng là nghe không vào .
“Kỳ thực nhi tử của Đổng Hiếu Gia kia không tệ, qua đó chính là vợ chính, trong nhà cũng không tệ, San Hô, ngươi nghĩ thoáng một cái đi. Liền có thể sai bảo nha đầu sử dụng . Làm cái gì mà không vui a !” Hổ Phách được tin tức, vô cùng tốt bụng khuyên giải .
Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-on-uyen/204175/quyen-1-chuong-12.html