Văn Quý Phi cẩn thận từng litừng tí nói: “Quận chúa, một cái nha hoàn trong nội cung của ta, mạophạm Quận chúa nên ta cố ý tới thỉnh tội với Quận chúa đấy.”
ÔnUyển cười lạnh một tiếng: “Văn Quý Phi, ngươi và Thích Quý phi cùngchưởng quản một hậu cung. Đó là cậu hoàng đế tín nhiệm ngươi. Thế nhưngngươi không nên cái gì đó cũng tiến vào cung, giày xéo hoàng cung. Lờinói hoang đường đáng chết như vậy cũng dám nói trong cung. Nếu để choBổn cung tra rõ ràng sau lưng có bóng dáng của các ngươi, Bổn cung tuyệt đối không tha cho các ngươi. Đùa giỡn khốn kiếp, coi Bổn cung dễ khinhục như vậy sao?” Nếu như là bình thường Ôn Uyển có thể sẽ không cónhững lời này. Nhưng lúc này, cả người đều giận đến không còn lý trí,cộng thêm thời gian ngắn gần đây, tinh thần kém rất nhiều. Hay bởi vìmang thai, bị hoàng đế nuông chiều đến không có trời không có đất, nóichuyện làm việc đều không có cẩn thận trước sau nữa.
Thục phi vội vàng thanh minh: “Quận chúa, cái cung nữ khác kia là nha hoàn Lệ phi.Lệ phi mang hài tử, cũng sắp sinh ra, không dễ đi động. Nô tì vừa vặn ởđó, liền thay thế tới thỉnh tội với Quận chúa.” Trước đem mình phủi sạch sẽ rồi nói sau. Nàng cũng không thể bị cuốn vào.
Ôn Uyển cườikhẽ: “Ta còn tưởng ai có khẩu khí lớn như vậy, nói con của ta ngay cảmột cọng lông trong bụng của nàng đều kém hơn. Nguyên lai là Lệ phi, khó trách.”
Ôn Uyển nói những lời này, Văn Quý Phi cùng Thục phi lập tức cứng ngắc. Nói gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-on-uyen/1295828/quyen-6-chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.