Sau khi Ôn Uyển dùng cơm xong,trong người có chút buồn bực, đi dạo ở trong sân, vừa đi một chút đã gần nửa ngày, ngay cả mặt trăng cũng đã nhô lên.
Ôn Uyển dạo bướcdưới ánh trăng, đứng ở nơi đó, lặng yên ngắm nhìn mặt trăng trên trời.Ánh trăng sáng trong lành lạnh, mang đến cho người ta cảm giác cô đơn.Nghe nói ở cung Quảng Hàn lạnh như băng, ngày qua ngày Hằng Nga trải qua cuộc sống cô đơn tẻ nhạt, hối hận muốn trốn đi nơi khác.Nghe nói HằngNga hối hận, thế nhưng cõi đời này cái gì cũng có, thứ duy nhất không có chính là thuốc hối hận.
Cũng không biết Bạch Thế Niên có xem đồvật nàng đưa qua hay không? Lần này cũng chỉ có thể hạ mình nhận lỗi.Khụ, sớm biết như vậy lúc ấy nên nhẫn nhịn một chút.
Hạ Dao nhìnthần sắc ảo não của Ôn Uyển, suy nghĩ một chút sau đó vẫn nói: “Quậnchúa, hôm nay tiểu thư Dương gia đến phủ tướng quân.”
Sắc mặt ÔnUyển hiện vẻ nghi ngờ: “Mới mấy ngày không gặp, Bạch Thế Niên sẽ khôngđem đến cho ta một biểu muội như vậy chứ?” Cổ đại rất phổ biến chuyệnbiểu ca biểu muội lấy nhau nha. Người Dương gia muốn làm gì đây.
Hạ Dao nghe Ôn Uyển nói liền cười một tiếng: “Không có liên quan đến tướng quân, là cái vị tiểu thư Dương gia trước kia đính hôn cùng tướng quânđã trở lại. Đoán chừng tướng quân tức giận đến hộc máu.”
Ôn Uyểncũng không có cười giống như suy đoán của Hạ Dao, mà sắc mặt vô cùng khó coi: “Dương gia cũng khinh người quá đáng rồi. Ban đầu đem chuyện nàydấu diếm không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-on-uyen/1295790/quyen-6-chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.