Dương Tuyết thấy Bạch Thế Niên tức giận, nước mắt liền lã chã tuôn rơi: “Thật xin lỗi.”
Bạch Thế Niên cười lạnh, thật xin lỗi, chuyện năm đó làm cho hắn tổnthương thật sâu. Vì thế hắn mới không đồng ý nhờ người làm mai, dứtkhoát chạy đi làm lính. Những năm gần đây, hắn vẫn còn vì chuyện đó màđau lòng không dứt, vẫn cho rằng hắn hại chết Dương Tuyết. Hôm nay mộtcâu thật xin lỗi là có thể kết thúc tất cả sao? Chuyện như vậy ngườiDương gia cũng có thể làm ra. Bạch thế Niên lạnh lùng nói: “Ngươi trướchết đem chuyện năm đó nói rõ ràng cho ta biết? Tốt nhất là dăm ba câunói cho rõ ràng, ta không có nhiều thời gian để nghe ngươi nói nhảm.”
Câu chuyện bát quái xa xưa này thực làm cho người ta muốn đau răng a. Chuyện Dương Tuyết trải qua, thật giống như tiểu thuyết, thích một thưsinh nghèo, nhưng mà người trong nhà không chịu. Vì muốn cắt đứt hi vọng của nàng, liền đem nàng hứa hôn cho Bạch Thế Niên. Dương Tuyết khôngcam lòng làm một quân cờ, không muốn bị khắc chết, lại càng không nguyện ý hạnh phúc cả đời cứ như vậy mà bị mất đi, liền gói gém tư trang đitheo thư sinh bỏ trốn. Bọn họ cũng không dám đi về quê của tên thư sinhnọ, hai người mai danh ẩn tích, trốn ở vùng nông thôn vắng vẻ của TâyBắc. Cuộc sống mặc dù kham khổ, nhưng tình cảm vợ chồng rất tốt, DươngTuyết cũng vui vẻ chịu đựng.
Nào biết đâu rằng đứa con độc nhất của nàng năm ngoái bị nhiễm mộtloại bệnh lạ, bỏ ra rất nhiều tiền cũng không trị lành.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-on-uyen/1295788/quyen-6-chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.