Ôn Uyển lẳng lặng ngồi yên ở trên xích đu suy nghĩ tới mọi chuyện.
Hạ Dao nhẹ giọng nói: “Quận chúa một chút cũng không lo lắng sao?Quận chúa, chuyện này vẫn cần phải thật cẩn thận, không thể để cho người ta dắt ra dắt vào được.”
Ôn Uyển lắc đầu nói: “Lo lắng có ích lợi gì? Thân thể của Cậu hoàngđế ta biết rõ hơn bất cứ ai, dù ta có muốn cuốn vào thì cũng phải chọnnơi có thể cho ta ích lợi lớn nhất. Hiện tại nói cái này thì quá sớm, ít nhất phải hai mươi năm sau bàn lại cũng không muộn. Hôm nay chúng tachỉ ngắm nhìn thôi, đúng rồi, thả người lên trên đảo rồi, bọn họ có hồiâm chưa?”
Hạ Dao lắc đầu: “Quận chúa không nên nóng vội.” Thật ra thì Hạ Daokhông thể hiểu cử động lần này của Ôn Uyển có ý nghĩa gì. Những đảo kia, hòn đảo gần nhất cách cửa biển Đại Tề tới hơn mười ngày đi, xa nhấtcũng phải tới mất nửa tháng, thật sự là muốn giết nàng, ở khoảng cách xa vậy thì có ích lợi gì.
Ngày sinh nhật của Hoàng hậu, Ôn Uyển cũng đi tới hoàng cung, chẳngqua Ôn Uyển đi tìm hoàng đế trước, đi theo hoàng đế cùng tới Khôn Ninhcung, mọi người nhìn hai người tới đều sửng sốt.
Hoàng đế đang mặc miện phục, một thân trang phục màu vàng sáng bóng.Không có gì để nói vì ngày thường hoàng đế cũng mặc như vậy, thật sự làrất oai nghiêm.
Ôn Uyển đứng ở bên trái của hoàng đế, hôm nay nàng mặc một thân quầnáo màu hồng phấn, bên ngoài mặc một chiếc sa y màu trắng lộ đường congduyên dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-on-uyen/1295672/quyen-5-chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.