Edit: Tiểu NgânBeta: Tiểu TuyềnÔn Uyển định ra quy định: mỗi người đấu thầu phải đặt cọc ba vạnlượng bạc. Trúng thầu thì sẽ được giảm xuống, không trúng thầu có thểmang tiền đặt cọc về. Sau thời gian hai ngày thì đã có hơn 80 thương hộtới ghi danh rồi, số người còn đang ngày càng tăng lên. Ôn Uyển nghethấy thì rất hài lòng.
Buổi đấu giá ngày đó, hoàng đế cũng xuất hiện từ rất sớm. Ôn Uyểncùng hoàng đế đứng ở trên lầu xem. Nếu người sắp đặt là Ôn Uyển, đươngnhiên là phải đưa người ở ngân hàng tới buổi đấu giá này sử dụng, để cho người của ngân hàng làm việc tại buổi đấu giá này tất nhiên sẽ dễ nhưtrở bàn tay, lại có Hạo Thân vương đứng sau màn thì cũng không có ngườinào dám tới quấy rối, đây chính là lực uy hiếp của thân phận.
Hoàng đế thấy ở phía dưới phòng đấu giá khí thế ngất trời: “Ôn Uyển,sao con lại không phái người giữ lại vài chỗ, không phải lần trước connói là phải xây dựng cái gì đó sao, phải mấy người xuống mua lại nhữngkhối làm ăn cống trà này.”
Ôn Uyển chép miệng: “Những chuyện trong tay con thôi cũng đã đủ bậnkhông chịu nổi rồi, còn làm thêm mấy thứ này thì bản thân con chắc mệtchết mất. Con không muốn tự mệt chết mình đâu, hơn nữa trên đời này cũng không phải tất cả lợi nhuận đều có thể kiếm thành tiền hết được. Kiếmchỗ lợi nhuận nhiều nhất kia là được rồi.” Ôn Uyển cũng không tính toán ở trong này phân một chén canh. Chưa nói tới vườn trà kia, Ôn Uyển cũngkhông muốn nhả ra. Vườn trà còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-on-uyen/1295669/quyen-5-chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.