Edit: Thuy Vu
Beta: Tiểu TuyềnLại một lần nữa Ôn Uyển trở về kinh thành sau đợt nghỉ đông.
Ngồi trên xe ngựa, Ôn Uyển xốc rèm xe lên nhìn thấy chung quanh một màuxanh tươi ấm áp, tâm tình nàng đặc biệt tốt. Mùa đông đã qua, mùa xuânđang tới.
Ôn Uyển thích nhất là mùa xuân, vạn vật tỉnh giấc, ong bướm nhảy múathành đàn, chim muông kết hội ca hát, cỏ hoa cây cối đua chen bao trùmcả vùng đất. Tất cả mọi vật xung quanh đều tản ra sức sống mãnh liệt.Nàng cũng cảm thấy mình tràn đầy sinh mệnh.
“Ô, Ôn Tuyền thôn trang đúng là mảnh đất lành của con. Mới hơn bốn tháng không gặp, khí sắc đã tốt hơn nhiều. Nhưng lại khiến cậu nhớ tới khôngchịu được. Mau theo cậu đánh hai ván cờ đi.” khí sắc của Hoàng đế vôcùng tốt. Nếu nói người gặp chuyện tốt tinh thần vui vẻ thì lời này quảthật không sai.
Ôn Uyển nói một cách hùng hồn: “Được, hôm nay con sẽ đánh cho Cậu Hoàng đế không còn mảnh giáp.”
Hai người lập tức lao vào chém giết. Mấy tháng nay, Ôn Uyển tập trung nghiên cứu kỳ nghệ. Qua hơn nửa canh giờ, Hoàng đế đã dần dần rơi vàothế hạ phong. Tiếp thêm nửa canh giờ, Hoàng đế bị giết tới không cònmảnh giáp.
“Ha ha, vẫn là đánh cờ với Uyển Nhithống khoái nhất.” Hoàng đế không đành lòng nhìn mình thua thảm, cười ha ha. Chỉ có Ôn Uyển là không cố kỵ thân phận, không chút lưu tình vớihắn thôi.
Tôn công công liếc mắt một cái, trong lòng nhủ thầm. Bị hạ thành nhưvậy mà còn vui cười cũng chỉ có Quận chúa thôi, nếu như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-on-uyen/1295652/quyen-5-chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.