Edit: Tiểu Yến tráng sĩ
Beta: Tiểu TuyềnCảm xúc chán chường của Ôn Uyển chỉ duy trì trong một giây, đã giậndữ hét lên “Sẽ không đâu, con không tin, cậu hoàng đế không thể chết như vậy được. Cậu Hoàng đế con năm nay mới ba mươi lăm tuổi, đang là lúctrẻ trung khoẻ mạnh mà.” Ôn Uyển nói đến đây, liền dùng biện pháp mànàng vẫn luôn khinh thường, quỳ trên mặt đất, nắm lấy tăng bào của GiácNgộ đại sư, lệ rơi đầy mặt van xin: “Đại sư, con van cầu người, ngườicứu cậu con đi, con van cầu người. Chỉ cần người cứu được cậu con, người nói cái gì con đều đáp ứng. Con van cầu người mà. Cậu Hoàng đế khôngthể chết được, con chỉ còn cậu là người thân duy nhất thôi, con khôngthể lại mất đi cậu nữa.”
Giác Ngộ đại sư vẫn biểu lộ là ông cũng không thể làm gì.
Ôn Uyển thấy thần sắc của Giác Ngộ đại sư, liền nhớ ngay tới Vươngthái y cũng có vẻ mặt giống như vậy. Lập tức lửa giận vọt lên, đều làmột đám chưa thấy quan tài thì không đổ lệ mà. Nàng đứng lên, lạnh lùngnói: “Con tin tưởng người nhất định là có biện pháp. Nếu đại sư khôngnói cho con biết, con sẽ huyết tẩy nơi này. Cùng lắm thì, sau khi chếtcon bị đày xuống mười tám tầng địa ngục, vĩnh viễn phải chịu hỏa diễmthiêu đốt.”
Giác Ngộ đại sư niệm A di đà Phật: “Thí chủ, đây là ý trời, sao thí chủ phải chấp nhất như vậy.”
Ôn Uyển cười lạnh một tiếng: “Nếu hết thảy đều là ý trời, vậy ngườinói cho con biết, con được trọng sinh lần nữa, cũng là ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-on-uyen/1295603/quyen-5-chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.