Edit: Thu Huyền
Beta: Tiểu TuyềnÔn Uyển đứng lên, đôi mắt lạnh thấu xương nhìn Diệp thái y nói: “Takhông tin. Ngươi nhất định phải có biện pháp. Ta tin tưởng ngươi nhấtđịnh có biện pháp. Ngươi nói cho ta biết, có biện pháp nào có thể cứuđược cậu hoàng đế một mạng, chỉ cần ngươi có biện pháp, mặc kệ ngươi yêu cầu cái gì, ta đều đáp ứng ngươi.”
Diệp thái y cười khổ nói: “Quận chúa, cho dù bây giờ người giết thần, thần cũng không còn biện pháp nào cả. Thần là đại phu, không phải thầntiên, không có năng lực cải tử hồi sinh.”
Ôn Uyển nghe xong lời này, liều mạng cắn môi dưới. Không, nàng khôngtin. Nàng cũng chỉ có một người thân là cậu hoàng đế thôi. Chẳng lẽ cậucũng muốn bỏ lại nàng mà đi hay sao? Vì sao, ông trời, tại sao phải đốivới nàng tàn nhẫn như vậy. Thật vất vả mới vượt qua mọi thứ, cho rằngthời gian tốt đẹp đã đến, nhưng kết quả chỉ như một giấc mộng, như bọtbiển. Đụng một cái là vỡ. Không, nàng không tin, nàng tuyệt đối khôngtin.
Đúng lúc này, Tôn công công bẩm báo: “Quận chúa, thái tử điện hạ ởbên ngoài, nói muốn tiến vào. Ở trong điện Dưỡng Hòa có rất nhiều đạithần đang quỳ.”
Ôn Uyển sửa lại trang phục nói: “Mời thái tử tiến vào.”
Kỳ Ngôn đi tới, thần sắc phức tạp mà nhìn Ôn Uyển: “Biểu muội, ta vừa nhận được chiến báo, tiền tuyến lại một lần nữa thất bại, tình hìnhchiến đấu ở tiền tuyến đối với quân ta cực kỳ bất lợi. Biểu muội…”
Ôn Uyển chuyển động vòng tay trên cổ tay: “Như thế nào, có người đềnghị thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-on-uyen/1295597/quyen-5-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.