Hoàng đế vung tay lên, để cho thần tử theo Tôn công công cùng đixuống: “Hiện tại không ai rồi, có thể nói đi!” Ôn Uyển vẫn là lắc đầu,tỏ vẻ mình quả thật không nghe thấy nói gì.
Hoàng đế im lặng: “Đừng giả bộ hồ đồ, nói đi, có chỗ nào không đúng.”
Ôn Uyển thực thành thật mà lắc đầu: “Cậu Hoàng đế , những thứ này cậu thật làm khó con rồi. Con đối với mấy cái chính sách này, chỉ nghe chứkhông hiểu. Nhưng con cảm thấy được mỗi mẫu sản lượng như vậy là quáthấp. Ruộng nước tốt nhất mỗi năm cũng chỉ được sáu bảy trăm cân. Ítnhất cũng phải đạt tới một ngàn cân mới tính là miễn cưỡng vượt qua kiểm tra.”
Khóe miệng hoàng đế co rút giật giật: ” Ở đâu tìm được lúa giống sản lượng ngàn cân?”
Ôn Uyển bĩu môi, sản lượng một mẫu hiện đại cao nhất cũng có thể đạttới hai nghìn cân. Nhưng mà Ôn Uyển cũng biết, cái này thì không có cách nào so sánh : “Cậu, cậu có thể khích lệ những người này tìm kiếm giốngtốt. . . . . .” Nàng từ nhỏ lớn lên ở đô thị, đâu biết làm ruộng ra sao? Hỏi cái này, thật đúng là làm khó nàng.
Sau này Ôn Uyển trở về liền đem chuyện này đặt ở trong lòng. Cẩn thận hồi tưởng, nghĩ nửa ngày. Trừ biết muốn ươm giống, mạ nuôi tốt đối vớisản lượng cũng rất có ảnh hưởng. Đây là lúc nàng đi du lịch nông thôn,nghe hướng dẫn viên du lịch nói. Nhiều hơn nữa, nàng cũng không biết. Dù sao từ nhỏ lớn lên ở trong thành thị, đối với nông thôn rất xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-on-uyen/1295580/quyen-5-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.