Edit: MèoBeta: Tiểu TuyềnHoàng đế nhìn cái bộ dáng này của Ôn Uyển, liền trêu chọc hỏi “Xemcháu vui vẻ như thế, chẳng lẽ đã nghĩ ra biện pháp dễ kiếm tiền rồi?” Ôn Uyển cao hứng gật gật đầu, sau đó đem suy nghĩ của mình nói với hoàngđế.
“Theo lời cháu nói thì ngân hàng này, không phải là đem tiền trang và hiệu cầm đồ kết hợp lại sao? Vậy thì có thể kiếm được lợi nhuận gì?”Đầu của Hoàng đế thật tốt nha. Thoáng một cái đã nói tới trọng điểm. ÔnUyển vạn phần bội phục.
Ôn Uyển cười ha hả nói “Không giống và cũng không phải, chỉ có mộtchút tương tự thôi. Nhưng đừng nhìn thấy nó lợi nhuận nhỏ, nếu kết hợplại thì lợi nhuận sẽ rất lớn. Nếu như vận hành tốt, một năm trên trămvạn lượng bạc, đó là chuyện không nói chơi .”
Tại nơi này ngân hàng tư nhân không chỉ không có lợi tức (tiền lãi),ngược lại mỗi tháng phải giao cho bọn họ phí tổn bảo đảm. Nếu mình bắtđầu mở ngân hàng, không cần phải trả phí, cứ đưa tài sản của họ cho mình quản lý. Có quốc khố làm hậu thuẫn, sẽ không sợ mình nuốt bạc của bọnhắn. Đến lúc đó người đến gửi tiền nhất định sẽ có rất nhiều, mình sẽđem tiền này cho bên ngoài vay lại, chỉ cần mỗi lần giao dịch nàng kiếmlấy giá chênh lệch giữa lãi suất thôi, thì khẳng định lợi nhuận rất lạcquan.
Hoàng đế nhìn Ôn Uyển lấy làm kỳ quái, sao đang yên đang lành lại đột nhiên muốn mở ngân hàng tư nhân.
Ôn Uyển gật đầu rất khẳng định “Cậu, con mở cái ngân hàng này, khôngchỉ là vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-on-uyen/1295577/quyen-5-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.