Editor: Van Nguyen
“Nương nương, Quận chúa đối với chúng ta thực có thể dùng được. Nhìn bộ dáng Quận chúa đối với nương nương thực quan tâm, chỉ còn thiếu nước đem nương nương xem như bà ngoại của nàng a.” Tâm phúc nhẹ hỏi
“Coi như là vậy, dù sao còn không phải là bà ngoại chân chính. Mặc dù ta không biết rốt cuộc nàng cùng hoàng thượng nói cái gì, nhưng mà, ta dám khẳng định Ôn Uyển, tuyệt đối không thể nào đơn giản như vậy . Chỉ mấy câu nói, là có thể đem nàng dụ dỗ đến bên ta.” Đức Phi cười lắc đầu.
“Điểm này nô tỳ nghĩ không ra, hoàng thượng không phải là ghét nhất nữ tử thảo luận chính sự à. Tại sao lần này hoàng thượng lại nghe theo Quận chúa đem chuyện xui xẻo này cho Trịnh vương.” cung nữ tâm phúc lắc đầu.
“Đây mới là điểm đáng sợ nhất của Ôn Uyển. Bổn cung sống ở bên cạnh hoàng thượng hơn hai mươi năm, cũng không dám vượt Lôi trì nửa bước. Bổn cung biết, một khi đã bước qua, hậu quả chưa chắc ta đã có thể thừa nhận . Nhưng nàng lại có thể để cho hoàng thượng nghe lời của nàng, cái nha đầu này, Bổn cung nhìn không ra. Hơn nữa, trong lòng hoàng thượng rốt cuộc đang suy nghĩ gì, Bổn cung cũng đoán không ra.” Đức Phi có chút buồn rầu.
“Nô tỳ mới vừa nhìn, vào thời điểm dùng bữa, những món ăn ngự thiện phòng bưng lên, một nửa cũng không phải là những món nương nương cùng hoàng thượng thích ăn, hẳn là những món mà Quận chúa yêu thích. Xem ra hoàng đế đã đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-on-uyen/1295104/quyen-2-chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.