Thuần Vương còn không biết Ôn Uyển làm trò bí hiểm gì, hắn còn chưa có nghĩ một hơi, thì đã nhìn thấy Ôn Uyển đi ra. Đi vào còn chưa tới một phút đồng hồ, liền ra. Ban đầu hắn cho là hoàng đế khiển trách, nhưng cũng không có thấy bộ dạng Ôn Uyển khổ sở như đưa đám, ngược lại bộ dạng dường như thở phào nhẹ nhõm. Thuần Vương buồn bực, muốn mở miệng hỏi. Nhưng Ôn Uyển khoát tay áo.
Ôn Uyển cũng thấy tự nhiên, không có một chút cảm giác khác thường. Ôn Uyển nhìn Thuần Vương đang cẩn thận quan sát nàng, bộ dạng có lời gì muốn hỏi, thì ra dấu mấy cái, thấy hắn không hiểu lắm, liền ra dấu mấy cái lôi kéo tay Thuần Vương, đi ra ngoài. Thuần Vương coi như hiểu rồi, đây ý là có thể đi.
Trong lòng Thuần Vương đang kinh ngạc, trước sau một phút đồng hồ cũng chưa tới, có thể có chuyện gì. Nha đầu này, làm ra chuyện gì cũng luôn làm cho người ta sờ không được, suy nghĩ không ra. Vừa định mở miệng hỏi, rốt cuộc là chuyện gì, mà lại nói là hết sức khẩn cấp, hiện tại trước sau không tới một phút đồng hồ đã xong, có phải là đang lừa gạt hắn không đây. Làm hại hắn còn để cho phu xe dùng tốc độ nhanh nhất chạy vào cung điện, chỉ sợ làm trễ nãi đại sự hết sức khẩn cấp của nàng. Nào biết đâu rằng, không đợi hắn mở miệng hỏi.
Đại tổng quản thái giám, Ôn công công, đã chạy nhanh tới, khuôn mặt ửng hồng kêu “Quận chúa, Quận chúa đợi một chút, chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-on-uyen/1295092/quyen-2-chuong-150.html