“Cái gì? Chạy rồi?!”
“Các ngươi không sao chứ? Minh Liệt đâu?”
Đứng trước cửa thư phòng, Thẩm Lăng Vân và Triển Phi Dương đều há miệng to tới có thể nhét một quả trứng đà điểu!
Trên đường tới đây, các thị vệ trong cung phần lớn đều nhận ra Thẩm Lăng Vân, chẳng qua Thẩm Lăng Vân đã trọng sinh đổi người, không nhận ra bọn họ mà thôi… nhưng dù cho có biết mặt, cũng không thể tùy tiện cho bọn họ vào, nhưng nam nhân xa lạ trực tiếp ôm ngang Mỹ nhân kiếm Thẩm Lăng Vân lên, lại có kim lệnh bài đại nội do hoàng thượng khâm ban, ai dám chậm trễ?
Thẩm Lăng Vân mặt đen thui bị nam nhân ôm, có khổ không thể nói… không phải y già mồm, nếu có thể chọn lựa, đánh chết y cũng không muốn như vậy, cư nhiên bị Phi Dương ôm như ôm công chúa trước mặt mọi người! Tên này sớm đã có dự định như vậy rồi đi… Cái mông đáng thương của y, tối qua thực sự là bị ức hiếp quá đáng, nhưng trước là do y sai, nên không thể đập tên này, vừa nghĩ tới mọi người có thể sẽ mất mạng dưới tay phản tặc Phụng Thiên Vũ, mà mình thì, y liền hận không thể tìm lỗ chui vào! Hiện tại bộ vị khó mở miệng nào đó của y thực sự là đau tới mức đi cũng khó chịu, bên cạnh lại có bạn đời khẩn trương, chỉ đành nhận mệnh để tên này làm bừa…
Đi thẳng tới nơi đã nói sẽ dùng để động thủ__ ngự thư phòng, trên đường Thẩm Lăng Vân vẫn còn thầm nghĩ… nếu có một ngày, hoàng thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-oan-gia-ngo-hep/754457/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.