Biết rõ hắn đuổi theo, nhưng Thẩm Lăng Vân lại cố ý gia tăng cước bộ… Ngạo Thiên Di muốn đuổi theo cũng không dễ dàng gì, cho tới gần tối, họ tìm khách *** trọ lại, mới đuổi kịp.
Ngạo Thiên Di vẻ mặt hắc tuyến cộng thêm thở phì phò, đứng ở trước cửa, thở dốc mệt mỏi, thì thấy Triển Phi Dương hai tay ôm ngực, đứng ở cửa khách ***, vội chạy qua__ “Phi Dương… ta đã chọn lựa rồi… ta…”
Ta chọn từ bỏ danh môn chính phái gì đó, cũng muốn bảo vệ tiểu đông tây!
Nhưng lời thâm tình, nam nhân không cho hắn cơ hội nói hết, trực tiếp ngắt lời, chỉ chỉ sương phòng sau lưng, nơi này không phồn hoa như Đào Nguyên trấn, phòng của khách *** đều là ở tầng trệt, tối nay Thẩm Lăng Vân và Phụng Thiên Lam một phòng, nếu không Triển Phi Dương tại sao phải ở đây nhíu mày khó chịu? Nam nhân hơi híp mắt, như cười như không.
“Được rồi, phiền phức của mình tự giải quyết, đừng nói lời ngọt cho ta nghe, ta có nghe cũng vô dụng!”
Lại chỉ căn phòng đó… nếu biết trước mắt là hố lửa, Triển Phi Dương tự cho rằng bản thân cũng không có thiếu lương tâm tới mức buổi tối ôm bảo bối Lăng Vân mềm mại của mình, để Phụng Thiên Lam vô tội bị chôn trong hố lửa… thứ thiện lương này, nói đến cùng là sẽ truyền nhiễm! Hơn nữa mình hình như đã bị Lăng Vân truyền nhiễm rồi…
Nhưng nam nhân này là chân tâm hay giả ý, hắn có thể nhìn rõ…. Tên này chọc giận Lăng Vân, phải chịu tội rồi!
Quả nhiên, vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-oan-gia-ngo-hep/754428/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.