“Tôi… tôi… rửa tay! Tôi rửa tay sạch sẽ, Lăng Vân ngồi xuống uống nước trước đi, lập tức xong ngay…”
Chân mày anh tuấn của Triển Phi Dương hơi nhăn lại, hiếm khi có lúc ấp úng, nói thế nào nhỉ, vẻ mặt cứ như vừa nuốt phải con ruồi, khiến Thẩm Lăng Vân trở nên hiếu kỳ đánh giá__
Phi Dương quả thật đang rửa tay!
Cổ đại không có xà bông, không có nước rửa tay, càng không có dịch tiêu độc!
Trong phòng đặt rất nhiều chậu gỗ, hai mươi mấy cái, xung quanh còn đặt các loại hương liệu, phấn tắm, hương phấn… trong mỗi cái đều chứa đầy nước, có cái đã được rửa qua, có vài cái còn xếp đằng sau, nhìn tư thế Triển Phi Dương, là dự định muốn rửa qua hết tất cả chậu một lượt… xem ra tiểu hỏa kế của khách *** hôm nay bị nam nhân giày vò không nhẹ, từng chậu bưng lên rồi một lát lại được thu lại từng cái…
Cho nên, Thẩm Lăng Vân cuối cùng nhịn không được, vẻ mặt đen thui kéo y phục nam nhân__
“Nè nè, cậu rốt cuộc làm gì vậy?”
Y không hỏi còn tốt, hỏi rồi, mặt nam nhân càng vặn vẹo… sau khi rửa xong chậu cuối cùng, nam nhân vẫn luôn ghét hương phấn thủ công thế nhưng còn không quên phủ lên chút hương phấn mà nữ nhân dùng lên tay, đây cũng là chuyện hết cách, ai bảo cổ đại không có nước hoa Cologne!
Làm xong tất cả, mới vẻ mặt khó chịu quay qua, ánh mắt nhìn Thẩm Lăng Vân có chút thấp thỏm bất an__
“Lăng Vân, tôi cũng là vì phá án… nếu nói với cậu rồi, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-oan-gia-ngo-hep/754385/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.