Đương nhiên, nam nhân dù có khó chịu thế nào cũng tuyệt đối sẽ không để y làm loạn như thế__
“Đợi đã! Cậu ngốc quá!”
Nhìn ra được y muốn làm gì, Triển Phi Dương mãnh liệt muốn ngồi dậy, dùng hết tất cả sức lực còn lại, kéo thắt lưng tinh tế của y, Thẩm Lăng Vân không ổn định, ngã vào lòng nam nhân, chỉ nghe nam nhân đen mặt dưới thân giở khóc giở cười cắn tai mình nói__ “Tiểu ngốc nghếch, cậu muốn chết sao?!”
Lần đầu tiên đã muốn làm kiểu cưỡi? Tư thế này tiến vào sâu nhất… hơn nữa hiện tại không có bôi trơn, không khuếch trương, thân thể mà nằm mơ hắn cũng cầu lại là xử tử chưa từng khai phá… cưỡng ép như thế, ít nhất hai tháng cũng không xuống giường nổi… lại nói, y đột nhiên ngồi xuống như thế, nhất định sẽ ngồi gãy ‘mệnh căn’ của hắn… quả nhiên loại chuyện này, không thể trông mong vào ngốc nghếch khả ái này!
Nhưng mà, nếu Lăng Vân cuối cùng đã nguyện ý, khóe môi nam nhân… cho dù vẫn rất cố sức, vẫn lộ ra vui sướng, độ cong tiêu chuẩn của sói đuôi bự! Vân nhi nguyện ý rồi, vậy thì dễ làm__
Đảo người một cái, đè mỹ nhân xuống dưới… tuy không có sức lực gì, nhưng đừng xem thường hắn! Đặc biệt là đối với sự cam tâm tình nguyện của Vân nhi, đây là nguyện vọng cả đời hắn, dụ hoặc như thế đang ở trước mắt, đừng nói là chỉ bị thuốc thôi tình nhỏ bé giày vò không có sức lực mà thôi, Triển Phi Dương tin rằng cho dù hắn chết rồi, cũng có thể đội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-oan-gia-ngo-hep/754355/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.