“Lăng Vân, rốt cuộc bị sao vậy… sao lại khóc?”
Nam nhân cẩn thận giúp y lau nước mắt, mỗi một giọt nước mắt đều khiến hắn đau lòng như bị khoét tim… hắn thật không hiểu, mới tách nhau một buổi tối, rốt cuộc là tên khốn nào ức hiếp bảo bối của hắn! Hay đã xảy ra chuyện gì… nhưng dựa vào bản lĩnh của Lăng Vân, người bình thường không thể lại gần mà!
Eo Thẩm Lăng Vân bị hắn ôm chặt cứng, lúc này y cũng không đẩy hắn ra, chỉ là vấn đề này bảo y trả lời thế nào? Chỉ đành vùi đầu vào ngực nam nhân, yên lặng lắc đầu__
Lẽ nào muốn y nói… y đuổi người đi rồi, mới đau lòng? Mới không nỡ? Cả đêm không ngủ được… càng nghĩ tới ngày xưa vui vẻ bao nhiêu, trong lòng càng khó chịu… thậm chí bản thân từng bị tên này ức hiếp một lần trước khi chết, nhưng nhớ tới những gì nam nhân này đã dốc lòng làm cho y, y có thể không ghi hận, chỉ là không thể chịu nổi đối phương biến mất… sao?
Mấy lời mất mặt như vậy… y không nói ra được.
Nhưng y ấp a ấp úng, Triển Phi Dương lại gấp lên, đột nhiên trong đầu chợt lóe, hai tay khẩn trương gác lên bờ vai đơn bạc, đánh giá tỉ mỉ, hận không thể nhìn thấu qua y phục vào tận thịt bên trong__
“Có phải tên đeo mặt nạ đó lại tới?! Hắn ức hiếp cậu?”
Nếu là thân thủ của tên đó, đích thật có thể yên hơi lặng tiếng tiếp cận trong lúc hắn ngủ cũng không chừng… vậy Lăng Vân… nam nhân vừa nghĩ đến nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-oan-gia-ngo-hep/754349/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.