Thẩm Lăng Vân bị nam nhân ôm, trong lòng không biết là cảm giác gì… dù sao thì chính là xấu hổ thôi! Nhưng nghĩ lần này thôi thì cho qua, ngoại lệ cho hắn ôm một lần vậy…
Kết quả bị Ngạo Thiên Di đột nhiên xông vào phá hỏng, gương mặt tuấn mỹ lập tức xấu hổ đỏ bừng, mắt phượng nhíu lại, vừa đẩy kẻ đang mê mẩn ra, vừa nghiến răng nghiến lợi__ “Ngươi mới lăn trên giường! Cả nhà ngươi đều lăn trên giường!”
Được thôi, thật ra y mắng vậy, Ngạo Thiên Di chỉ phất tay, không cảm thấy có gì không đúng… nhưng Phụng Thiên Lam bên cạnh bị dọa rụt cổ lại__ Tên này nếu ngày ngày không có gì làm, chỉ lo lăn trên giường… vậy, vậy còn không phải ‘lăn’ chết hắn trên giường sao!
…
Thật ra thì làm người trong võ lâm, giết người gì đó, cũng không thể tránh được, huống hồ lần này toàn giết kẻ vạn ác… giết xong bỏ đi là hết, ở lại không phải là tự tìm phiền phức sao?
Nhưng Ngạo Thiên Di nhìn tiểu ngốc nghếch vẫn sống chết giãy dụa không muốn để hắn ôm… bất giác thở dài, nếu nói tự tìm phiền phức, thì hắn đã tìm rồi! Hắn vốn sợ phiền phức nhất, vốn cho rằng nhặt được một tiểu đông tây dễ thương, còn bá vương ngạnh thượng cung người ta… tuy làm vậy đã trái với đạo quân tử, nhưng mới đầu hắn đã chuẩn bị sẽ bị trách cả đời, chứ không phải ăn xong chùi mép bỏ chạy! Có điều chưa từng nghĩ…
Tương truyền, cửu vương gia mà đương kim thái hậu sủng ái nhất…
Ngạo Thiên Di nhìn tiểu đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-oan-gia-ngo-hep/754341/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.