Thẩm Lăng Vân bị dọa nhảy dựng xém chút trượt xuống giường, lao tới trước cửa như tên bắn, cửa vừa hay bị người mở ra từ bên ngoài__
“Ân khách, đây chính là bảo vật trấn *** tương lai của Thanh Phong Lâu chúng tôi__ Lăng nhi! Người ta là lần đầu tiên tiếp khách, ân khách phải dịu dàng một chút nha…”
__ Lữ Thanh Phong này chính là mẹ tú bà điển hình.
Nhưng khi Thẩm Lăng Vân nhìn rõ ràng cái kẻ “ân khách” đứng sau lưng hắn, lửa giận xém chút “phừng” một cái bùng lên!
Tên khốn đáng xẻo ngàn đao… dám tự mình đưa tới tận cửa!
Không mang bội kiếm thì sao? Thẩm Lăng Vân vốn dĩ không phải là cao thủ võ lâm sao? Y cũng đã tự cho rằng vận dụng như ý… hơn nữa cho dù không có võ công, y vẫn có nền tảng của trường cảnh sát trước kia! Cùng lắm đánh một trận, ai sợ ai?
Chỉ nghĩ thôi lửa giận đã phừng phừng, nhớ tới cảnh tượng khiến y vừa xấu hổ vừa tức giận hôm đó… Thẩm Lăng Vân liền tung chưởng nhào tới đánh phủ đầu, chưởng của y không hề gì, sau khi tới thế giới này, y chỉ ở bên hồ Phụng Túc sơn trang, vận dụng thấu hiểu võ công của Thẩm Lăng Vân, với nền tảng tại trường cảnh sát, rất nhanh đã tiêu sái như ý, nhưng tấn công người thật thì vẫn là lần đầu tiên… một chưởng đánh ra, y lập tức cảm ứng được chưởng phong sắc bén, wow wow, Thẩm Lăng Vân này quả thật là cao thủ nha, thật lợi hại!
Hừ, lần này không cần phí công đi tìm nữa, hiện tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-oan-gia-ngo-hep/255012/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.