Tưởng Trạch Thần mở to mắt, sau đầu đau đớn kịch liệt làm cho cậu nhớ chuyện gì vừa mới xảy ra… Cậu dựa theo manh mối tìm được biệt thự của tên uy hiếp cậu, tính giải quyết theo ‘Quy củ giang hồ’, lại chưa từng nghĩ mới vừa vào cửa đã bị đánh bất tỉnh.
—— Hừ —— đau quá, cho dù tỉnh, đầu cũng mê man khó chịu muốn chết, ngay cả tư duy tựa hồ cũng chậm nửa nhịp.
Lấy lại ý thức, Tưởng Trạch Thần cảm giác được mình đang nằm trên một cái giường vô cùng lớn, giường thực mềm mại, thoải mái hơn nhiều so với tấm ván mà cậu đã ngủ quen, nhưng lại làm cho trong lòng cậu bất ổn, thậm chí còn sợ hơn so với bị tuỳ tiện ném trên sàn nhà.
Giật giật cánh tay, cảm giác tê mỏi đau nhức làm Tưởng Trạch Thần nhịn không được mà gần như rên ra tiếng, cậu có thể cảm giác được hai tay đều bị cột lấy, treo lên, dường như bởi vì thời gian bị trói quá lâu, cũng đã mất đi tri giác —— sẽ không bị tàn phế chứ? Tưởng Trạch Thần trong lòng chợt lạnh, nhịn không được có chút tuyệt vọng.
Cửa sổ phòng bị một bức màn che lại, một chút vầng sáng màu cam xuyên thấu qua tấm màn rất dày chiếu vào trong phòng, tối tăm đến nỗi Tưởng Trạch Thần chỉ có thể mơ mơ hồ hồ thấy rõ bài trí trong phòng —— không có người, Tưởng Trạch Thần hơi nhẹ nhàng thở ra.
Ngọ nguậy nâng nửa người trên lên, tay bị trói kéo lấy dây thừng, khi thử nâng nửa người lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nich-sat/3082230/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.