Cạnh tranh vĩnh viễn là động lực để tiến bộ tốt nhất, hơn nữa khi có một bóng lưng để một lòng truy đuổi cũng khiến cho người ta vĩnh viễn sẽ không dừng bước.
Bị khơi dậy ý chí chiến đấu, Tưởng Trạch Thần một đầu chui vào kịch bản vô pháp tự kềm chế. Nếu không phải cắm rễ ở trong đoàn phim để quan sát học tập kinh nghiệm diễn xuất của người khác, thì là một mình hoặc cùng Lê Chu cùng nhau nghiên cứu kịch bản, nghiền ngẫm nhân vật. Có mục tiêu, chuyên chú với mục tiêu, ngày qua giống như là nước chảy, ‘ào ào’ rồi giây lát lướt qua. Nghỉ đông ngắn ngủi kết thúc, học kỳ mới bắt đầu, có điều cuộc sống của Tưởng Trạch Thần lại cũng không có thay đổi gì mấy, về phần học tập và những thứ khác, đối cậu mà nói đã là mây bay ╮(╯▽╰)╭
Tưởng Trạch Thần bận rộn như là một con quay, Tưởng Trạch Hàm cũng không khá hơn. Việc học nặng nề cùng áp lực của cuối cấp và sự vụ trong công ty chỉ tăng không giảm, ngay cả Tưởng Trạch Hàm luôn luôn có hiệu suất cực cao mà lại giỏi về sắp xếp thời gian cũng có chút ăn không tiêu, chỉ có điều anh không phải kẻ thứ đã tới tay rồi còn ném ra ngoài, cho nên có khổ có mệt nữa cũng phải cố gắng cắn răng kiên trì, Tưởng Trạch Thần thấy thế cũng vừa đồng tình vừa nghi hoặc lại cũng có chút vui mừng.
—— Đồng tình vì cuộc sống như địa ngục này quả thực làm cho người ta sống không bằng chết; nghi hoặc vì anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nich-sat/3082114/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.