Tuy rằng đã thành công đem khởi nghĩa của nhân dân quần chúng trấn áp đi xuống, nhưng anh hai Tưởng gia lại cũng chẳng có cảm giác khoái trá, ngược lại còn vô cùng lo lắng.
—— Em trai của anh đã trưởng thành rồi, bắt đầu để ý ánh mắt của người khác, cũng bắt đầu… Không dễ lừa gạt nữa.
Tưởng Trạch Hàm đã sớm dự liệu được ngày này sẽ đến, cũng đã sớm bắt đầu chuẩn bị, để tránh ở khi trở tay không kịp sẽ bị đối phương chiếm cái ‘tiện nghi’ gì đó, nhưng mà ngay cả như vậy, Tưởng Trạch Hàm vẫn như cũ không thể an tâm.
—— Bởi vì anh biết, cùng sự trưởng thành của Tưởng Trạch Thần, phản kháng như vậy sẽ càng ngày càng nhiều, càng ngày càng kịch liệt, một khi không có đối sách hoàn mỹ, mà anh lại càng ngày càng mềm lòng với cậu thì sớm muộn gì đối phương cũng tránh thoát khỏi anh, còn anh phải trơ mắt mà nhìn cậu cách mình càng ngày càng xa.
Tưởng Trạch Hàm luôn có thói quen đem hết thảy nắm giữ ở trong tay mình, tầm nhìn của anh rất xa rất rộng, quy hoạch kín đáo, ý nghĩ chu toàn, am hiểu đem phiền toái cắt đứt ngay khi mới nảy sinh, bằng không cũng sẽ không ở khi cậu em trai nhỏ còn chưa hiểu cái gì đã bắt đầu chuẩn bị. Anh có rất nhiều loại biện pháp có thể khiến em trai mình trong lúc bất tri bất giác bị trói buộc, thậm chí còn có thể khiến cậu cảm thấy mang ơn anh, nhưng biện pháp như thế có thể làm cậu bé được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nich-sat/3082089/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.