Trong suốt kỳ nghỉ hè ở biệt thự, Tưởng Trạch Thần không hề có người kết bạn mà chính cậu cũng lười đi kết giao với người ta, cho nên trên cơ bản đều là một mình một người. Tưởng Trạch Hàm tuy rằng đối cậu chiếu cố có nhiều hơn, thế nhưng cũng không có khả năng mỗi thời mỗi khắc đều đặt lực chú ý trên người cậu, mà Tưởng Trạch Thần bản thân cũng không phải tính cách thích dính người, thông qua nhóm người lớn xác định được khu rừng gần đó rất an toàn liền đem phần lớn thời gian đều ở trên khắp núi đồi nơi đây chạy loạn.
Tuy rằng Tưởng Trạch Thần tự cho rằng bản thân mình biết chừng mực, mỗi bữa cơm trưa tối đều đã đúng giờ trở về, thế nhưng đối với Tưởng Trạch Hàm luôn coi em trai chỉ là một đứa bé bảy tuổi mà nói, hành động như vậy một chút cũng chẳng thể khiến anh an tâm.
Ban đầu, Tưởng Trạch Hàm còn có thể kiên trì khuyên bảo em trai nhà mình nhu thuận an phận một chút, không nên cứ một mình chạy mất tăm không thấy hình bóng. Thế nhưng sau đó lại phát hiện Tưởng Trạch Thần lần nào cũng vâng vâng dạ dạ đáp ứng nhưng rồi lại dạy mãi không sửa, cuối cùng ngay cả tâm muốn đem cậu hung hăng đánh một trận đều có rồi, chỉ tiếc vì đủ loại nguyên nhân nên bất luận thế nào cũng không thể hạ thủ.
Tưởng Trạch Hàm ‘dung túng’ không thể nghi ngờ là cổ vũ Tưởng Trạch Thần làm càn, dù sao mỗi lần cậu bị anh hai nhà mình túm lấy dạy bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nich-sat/3082076/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.