Chung quanh ‘ du khách ’ lập tức lộ vẻ mặt khinh bỉ , có một đại thúc thậm chí chậc lưỡi nói, “Tuổi trẻ bây giờ thiệt. . . . . .”
Tôi nhanh chóng liếc mắt nhân viên cứu sinh gần đây ,rất tốt, hắn cách tôi chỉ có ba thước xa. Tôi cũng không tin hắn cách tôi đây gần, còn có thể trơ mắt nhìn tôi chết đuối!
Nếu không chết được, vậy thì nhảy đi. . . . . .
Tôi cắn răng, nửa thật nửa giỡn đối với Hạ Phi nói, “Đợi lát nữa tôi mười giây không có nổi lên, nhớ phải gọi nhân viên cứu sinh à.”
“Nè! Cậu sẽ không thật sự muốn. . . . . .” Hạ Phi mắt trợn to, đôi môi cũng hơi mở, miễn cưỡng coi như là một vẻ mặt hoảng sợ .Tôi bi thương cười một tiếng, ở ván nhún cao một thước nhún hai cái, cố gắng hồi tưởng mấu chốt cách bơi, cùng tư thế nhảy.Sau đó tôi hít sâu một hơi, mủi chân hướng phía trước dồn sức,trên không trung làm một chút tư thế lộn mèo,mặt đập vào nước. . . . . . Văng lên từng đóa bọt nước. Bị nước đập đến mặt thật là đau, trong lỗ tai tràn vào nước, chỉ có thể nghe tiếng bọt khí .Hồ nước này nhiều nhất cũng chỉ sâu ba mét đi,nhưng thế nào cảm giác giống như là đại dương mênh mông không đáy , thân thể một đường chìm xuống.Tôi vào nước cũng chỉ mới ba giây, nhưng lại đủ để tôi kinh hoảng. Cánh tay quơ quào,chân một hồi bơi ếch một hồi bơi tự do, liều mạng đạp lên phía trên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nich-ai/2583808/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.