Anh Tô Văn không trả lời, gian phòng tối tăm khoảnh khắc tĩnh mịch . . . . . Nhưng một lát sau, anh Tô Văn liền đưa tay về phía quần ngủ của tôi , tôi kinh hô một tiếng, bắt đầu vùng vẫy. Tôi lần đầu tiên phát hiện không cách nào kháng cự thân thể anh.Bình thường ở trường mặc áo sơ mi ,cánh tay nhìn qua cảm giác cực kỳ gầy yếu , so với trong tưởng tượng có khí lực hơn mấy chục lần, giảo hoạt tránh thoát tôi chống cự, cởi ra quần ngủ của tôi .
“Không, không muốn!” Tôi hốt hoảng lắc đầu, toàn thân cũng bắt đầu giãy dụa,”Em tự mình làm, em làm ! Không cần anh. . . . . A!” Đó không phải là thanh âm của tôi không phải thanh âm của tôi !Không phải là nơi đó bị đụng một cái sao. . . . . . Tôi cần gì phải vậy?Nam tử hán đại trượng phu, Thái Thượng Lão Quân cấp cấp như luật lệnh, sắc tức thị không không tức thị sắc. . . . . .
“Em thật sẽ làm?” Anh Tô Văn ở bên tai tôi nhỏ giọng nói,trong ngữ điệu tựa hồ mang theo một chút đắc ý. Anh hô hấp đánh vào bên tai tôi , mà có chết hay không chứ,chỗ tai tôi là nơi nhạy cảm nhất . . . . Bộ vị tôi ở nhiều phương diện bị trêu đùa , rất bi thảm hưng phấn lên.
“A, không, không cần, a . . . . .” Tôi thật sự là tưởng tượng không ra, hiện tại đang nằm úp sấp nằm ở trên người của tôi , giúp tôi giải quyết lại là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nich-ai/2583772/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.