Tôi nghĩ tới não muốn căng ra, nhưng vẫn không có đáp án. Cuối cùng chỉ đành phải đem những ý nghĩ này dạt sang một bên, tiếp tục đào móc “ từng cành cây ngọn cỏ” trong gian phòng. Chờ một chút…… Nếu như nhớ không lầm thì , anh Tô Văn hiện tại dùng chung gian phòng với tôi ?
Sau khi kết hôn với bác Tô, mẹ và tôi liền chuyển vào nhà bác Tô .Nhà bọn họ chỉ có một phòng khách một phòng ngủ, dĩ nhiên là sẽ không có điều kiện cho tôi và anh Tô Văn mỗi người một phòng.Về sau chờ tôi lên lớp mười, chúng tôi mới dọn nhà, ở vùng phụ cận ngoại thành thuê một căn nhà.Nhưng nhà này cách trường học của tôi quá xa, cho nên sau lớp mười, tôi và anh Tô Văn lại bắt đầu trọ ở trường .
Trên bàn gỗ bày ra sách giáo khoa cuối học kỳ của lớp 9, lịch ngày cũng xé đến tháng bảy.Xem ra tôi là mới vừa vượt qua kì thi, cái này đối với học sinh mà nói, là giai đoạn thống khổ . Cũng may tôi vừa tới đã qua kì thi cử , chút ít kiến thức lớp 9 kia tôi đều gần như đã quên mất , mặc dù rất nhiều kiến thức lật sách là có thể nhớ lại , nhưng hiện tại muốn tôi trực tiếp đi thi, thành tích chắc chắn sẽ không lý tưởng . Tôi nhớ năm đó, tôi thi đậu cùng trường cao trung với anh Tô Văn, chỉ mong đoạn lịch sử này không bị thay đổi.
Đồng thời cùng tôi thi vào trường cao trung Minh Vũ, còn có người anh em đáng tin cậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nich-ai/21739/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.