Hạ Phong tiếp nhận hợp đồng nhưng cũng không xem ngay. Lối thoát cho cuộc sống sau này… lời Bàng Tùng nói cậu hiểu rõ, làm diễn viên dù thế nào cũng tốt hơn so với việc đến công trường làm việc.
Nhưng cậu không vội.
“Làm cách nào mà ông biết được tôi?” Thần Việt là một kẻ không có việc làm, làm thế nào mà quen được loại người thuộc xã hội thượng lưu như Tào Tuấn được?!
“Cậu đã quên chúng tôi rồi sao?” người nói là Bàng Tùng, anh nhíu mày, có phần nghi ngờ.
Hạ Phong nghe ngữ khí của Bàng Tùng quả thực giống như Thần Việt biết hai người bọn họ mà không phải là lần đầu tiên gặp mặt. Thế nhưng nói thật, nếu Thần Việt biết họ, Hạ Phong cảm thấy rất không có khả năng.
Phòng ở của Thần Viết là một căn phòng rách nát, đến chiếc xe đâm vào cậu cũng là loại bình thường, thật sự là không có điều kiện để quen với ông chủ lớn như Tào Tuấn. Cậu lắc đầu, nhún nhún vai.
“Không biết.”
Bàng Tùng bày ra vẻ mặt giật mình, Tào Tuấn thì ngược lại có vẻ rất bình tĩnh.
“Hôm mở phiên tòa xét xử cậu, chúng ta có gặp qua.” Bàng Tùng sợ nói không rõ ràng lắm nên lại bổ sung: “Khi Tòa án thẩm vấn người đâm chết Hạ Phong, tôi và lão đại ngồi đằng sau, là hai người đeo kính râm ấy. Khi thẩm vấn kết thúc chúng ta chạm mặt ở hành lang.”
“Tôi không có ấn tượng….” Khi tòa thẩm vấn, cậu chỉ tập trung tinh thần vào Hàn Lăng, không nhìn đến còn có hai người khác cũng đeo kính râm. Còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhu-thu-anh-de/70344/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.