Chuyện này sớm muộn cũng xảy ra, muốn trốn cũng không được.
Hạ Phong vứt điếu thuốc, nhả ra một ngụm khói trắng. Quay đầu nhìn Nhậm Mộ. Anh vẫn đang nhìn cậu, nở nụ cười.
Đêm nay hẳn là không làm công dân gương mẫu được rồi.
“Như thế nào?” Hạ Phong hỏi.
Nhậm Mộ nhếch miệng: “Còn thế nào nữa? Lên thôi.”
“Nhậm Mộ”. Hạ Phong gọi anh.
“Sao?”
“Nếu như đêm nay chúng ta không chết, tôi nói là nếu như,” Hạ Phong nói một cách nghiêm túc, “tôi sẽ xem xét lại đề nghị của anh”.
Nhậm Mộ đôi khi có dáng vẻ rất đáng đánh đòn, cũng tự phụ một chút, ăn nói cũng có chút quá phận, không đứng đắn, nhưng Hạ Phong biết rõ, xác thực người đàn ông chính là người thích hợp nhất với mình. Cậu và Hàn Lăng chỉ là nhượng bộ lẫn nhau mà thôi.
Nhậm Mộ nghe vậy lập tức vui vẻ. Nếu sớm biết gặp chuyện này có thể khiến Hạ Phong nói như vậy anh đã sớm thuê người đến diễn rồi.
“Really?” Nhậm Mộ cợt nhả.
Hạ Phong tức giận trừng mắt nhìn Nhậm Mộ, quay mặt đi: “Giả đấy!”
Đúng lúc này, Nhậm Mộ kéo cằm Hạ Phong lại, vừa vặn hôn cậu.
Hạ Phong không cự tuyệt mà chậm rãi hưởng thụ…
Đám du côn thấy màn này, cằm đều nhanh rơi xuống… Xem trực tiếp quả nhiên hơn hẳn so với trong phim nha, quả thực là động lòng người…
“Thất thần làm cái gì? Lên cho tao!” Tên cầm đầu rống lên, đem hồn phách cả đám trở về.
Nhậm Mộ liếc mắt về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhu-thu-anh-de/3285552/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.