Không giống như Khôn Ninh Cung, Từ Ninh Cung phảng phất như đã biết trước hoàng đế sẽ tới.
Khi Khang Hy bước vào, liền ngửi thấy mùi thơm nồng nặc của trà Bích La Xuân, Thái hậu đang ngồi trên kháng thư giãn đợi hắn, thấy hắn bước vào liền quay sang mỉm cười nói với Tô Ma Lạt Cô: “Ta vừa nói cái gì?”
Tô Ma Lạt Cô mỉm cười hành lễ, rồi tự mình bưng trà cho Khang Hy.
Thái hậu cũng lười vòng vo, đi thẳng vào chủ đề, Khang Hy còn chưa kịp uống một ngụm trà, đã nhìn thấy một chồng giấy dày, nhìn kỹ hơn thì là Thanh Tâm Chú.
Khang Hy vừa định mở miệng đã bị Thái hậu chặn lại: “Đây không phải là ta trừng phạt, nàng là tự nguyện nhận phạt. Nàng ta ở bên ngoài làm loạn đã sáu năm nay, sao chép trăm lẻ tám lần đã là nhẹ nhàng cho nàng ta rồi“.
Bị chỉ trích, Khang Hy cũng không tức giận, cầm một cuốn lên lật qua: “Thái hậu đã xem qua chưa?”
“Chỉ là Thanh Tâm Chú thôi, có cái gì thú vị đâu.” Nói xong Lúc này Thái hậu lại nghi hoặc, “Có chuyện gì sao?”
Khang Hy xua tay: “Không có gì, chữ viết gọn gàng, thái độ đoan chính“. Chữ viết của Sơn Minh cũng đã tiến bộ rất nhiều. (Sơn Minh ở đây chỉ Như Nguyệt, nghĩa của nó là một lời thề ẩn dụ, ý chỉ tình yêu sâu sắc và bền vững của một cặp đôi nam nữ)
Thái hậu hừ một tiếng: “Không có gì là tốt nhất.”
Khang Hy nhìn lại Kinh Phật: “Thái hậu tấm lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhu-nguyet/3462222/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.