Nào ngờ một màn này của nó toàn bộ rơi vào trong mắt Ẩn Nhất, nam nhân từ trước đến nay nghiêm túc nhìn thấy một mặt ngây thơ như vậy khóe miệng cũng nhiễm lên một chút ý cười. 
Ẩn Nhất cũng không biết bản thân tại sao muốn làm việc như vậy, hắn từ nhỏ đượchuấn luyện thành ẩn vệ, lại ở trong đám ảnh vệ bộc lộ tài năng trở thành thủ lĩnh,theo Lục gia chinh chiến sa trường, vẫn luôn là người cẩn trọng. 
Bị phân đến bên người Tả Thiệu Khanh hắn đương nhiên không muốn, cả ngày nhìn cả nhà Tả gia nội đấu giống như xem hí kịch, một chút cảm giác mới lạ cũng không có. 
Cho nên Ẩn Nhất nhàm chán, nhưng hắn không thể làm gì với Tả Thiệu Khanh, cho nên đành phải coi La Tiểu Lục trở thành món đồ chơi nhỏ của mình, thỉnh thoảng trêu chọc nó, nhìn nó tức giận, cũng là trò tiêu khiển không tệ. 
Nhìn thời gian, Ẩn Nhất lẩn đi, đi ra ngoài giải quyết vấn đề ăn cơm thuận tiện mang cho Tam gia một chút thịt, hạ nhân Tả gia xác thực quá đáng, cắt xén thức ăn Tam gia không nói, đồ ăn đưa tới không phải lạnh cũng chính là nửa sống nửa chính, rõ ràng là cố ý làm. 
Ẩn Nhất được chủ tử ân cần dạy bảo dặn dò, nhất định phải chăm sóc kĩ lưỡng ba bữa cơm của Tam gia, cho nên mua thức ăn trở thành việc mỗi ngày hắn phải làm. 
Từ Đinh Thực Hiên mang theo một con gà quay một phần xương sườn chưng lá sen, Ẩn Nhất một đường đi đến cửa hàng bánh ngọt chọn mấy phần 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhat-pham-phu-nhan/754895/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.