Sau khi xảy ra chuyện té xỉu, Lục Tranh triệt để cắt đứt cơ hội ra ngoài của Tả Thiệu Khanh, thậm chí ngay cả ra khỏi phòng cũng phải có hắn đi theo.
“Em thật sự không có yếu như vậy, anh xem mấy ngày này không phải rất tốt sao?” Tả Thiệu Khanh cũng biết trạng thái bản thân không đúng, nhưng cũng không đến tình trạng cả ngày nằm ở trên giường tĩnh dưỡng.
“Trước khi chưa xác định là vấn đề gì, hết thảy cẩn thận là trên hết.” Lông mày Lục Tranh mấy ngày này chưa từng giãn ra.
Hắn tự nhận bản lĩnh bắt mạch của mình cũng không tệ, nhưng đối với thân thể của Tả Thiệu Khanh nhưng lại là bệnh gì cũng nhìn không ra.
Lúc đầu hắn còn cho rằng bản thân lo lắng nghĩ nhiều, Tả Thiệu Khanh mạnh khỏe, nhưng sau khi Tả Thiệu Khanh té xỉu hắn vẫn không chuẩn đoán ra bệnh, thì biết việc không đúng.
Đẩy đi tất cả công vụ, Lục Tranh suốt ngày ở trong nhà với Tả Thiệu Khanh, thỉnh thoảng nha môn có công văn khẩn cấp đưa tới sẽ cùng y xử lý.
Bên ngoài, hắn chỉ nói Tả Thiệu Khanh quá mức mệt nhọc, cần tĩnh dưỡng mấy ngày, dù sao người của bọn họ đều ở Hạc Thành, xảy ra cái gì cũng kịp thời xử lý.
Trọn vẹn mười ngày, Ẩn Nhất mới phong trần mệt mỏi mang theo hai người về đến Hạc Thành, hai người một già một trẻ, già thì thể lực rõ ràng chống đỡ hết nổi, trẻ thì tinh thần vô cùng phấn chấn.
Vừa thấy Lục Tranh, hai người hành lễ vấn an liền được Lục Tranh mang vào nội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhat-pham-phu-nhan/754886/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.