🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Hoàng thượng, vậy theo ý của ngài, Ngũ công chúa kia…?” Ngài rốt cuộc là giúp hay không giúp?

Nếu giúp phải thừa lúc còn sớm mà hành động, nếu không giúp thực sự xảy ra chuyện gì, Ngũ công chúa đời này đoán chừng là rất khó gả ra ngoài.

Ai dám lấy một nữ nhân động một chút lại muốn mạng người?

Chiến Viên Phong không tiếp lời gã, ngược lại không đếm xỉa tới nói: “Mắt thấy sứ giả Bắc Địch sắp vào kinh, Ngũ muội nếu như đắc tội Lục Tranh quá mức, lỡ như bịhắn ném đến Bắc Địch thông gia, trẫm cũng không thể cự tuyệt.”

Giang Triệt không nghĩ tới Chiến Viên Phong đánh chính là chủ ý này, dĩ nhiên làmuốn gả Ngũ công chúa đến man di địa phương xa như vậy: “Ngũ công chúa tâmtính kiên định, lòng có dân chúng, tin tưởng nhất định nguyện ý vì Đại Ương làm racống hiến.”

Chiến Viên Phong thỏa mãn liếc nhìn Giang Triệt, hướng bên ngoài cửa hô mộttiếng, đối với thái giám dặn dò: “Đi gọi Ngũ công chúa tới, trẫm có chuyện quantrọng tìm nàng, cũng là lúc nên cho nàng học một chút quy củ.”

Thấy Giang Triệt vẫn còn đứng ở chỗ cũ, Chiến Viên Phong hạ lệnh trục khách: “Còn ở chỗ này làm gì? Lại bộ rất rảnh rỗi sao?”

“Vi thần cáo lui.” Giang Triệt vội vàng hành lễ cáo lui, sau đó một đường cưỡi khoáimã về nhà, đúng lúc ở cửa ra vào gặp thị vệ hồi phủ: “Biệt viện vùng ngoại ô pháingười đi chưa?”

Bọn thị vệ vội vàng nhảy xuống ngựa, sau khi hành lễ thị vệ đầu lĩnh kia mới trả lời: “Vâng, thuộc hạ chia một nửa người thủ ở chỗ đó.”

Giang Triệt ném ngựa cho tiểu tư ở ngoài cửa, mang người đi vào Giang phủ, vừa đi vừa dặn dò: “Ngũ công chúa tổng cộng có ba biệt viện, bên ngoài thành cũng chỉ cómột chỗ kia, dựa theo tính cách của nàng, nhất định là đem người đến chỗ đó.”

“Gia, chúng ta tại sao không trực tiếp đi chỗ đó đòi người?”

Bước chân Giang Triệt dừng lại, quay đầu lại nghiêng qua liếc thị vệ kia: “Nói nhưthế nào cũng là công chúa một quốc gia, gia cũng không muốn vì cứu một nữ nhânmà chọc tới phiền toái.”

Nếu để cho Chiến Vân Tương biết là gã đi cứu người, chỉ sợ cuộc sống sau này liền khó được an bình.

Tả Thục Tuệ sau khi tỉnh lại chỉ thấy toàn thân đau nhức, cả người không thể động đậy, nàng cố gắng mở to mắt, chỉ có thể nhìn thấy một chút ánh sáng.

“Ô ô…” Bên người vang lên vài thanh âm kìm nén, Tả Thục Tuệ lại càng hoảng sợ,giãy dụa muốn cởi bỏ dây trói trên chân tay, nàng nghe ra thanh âm kia là của biểu muội nàng, vội vàng dùng chân đá cái sọt bên người.

Nếu như nàng không đoán sai, chính mình giờ phút này hẳn là ở trên xe ngựa, hơn nữa bị người chứa ở trong một khoanh tròn nhỏ hẹp, chỉ là nàng chỉ có thể nghe thấy thanh âm của một mình biểu muội, nha hoàn khác lại không biết có ở trên xe hay không.

Hôm nay nàng chẳng qua là muốn đi chùa cầu phúc cho

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhat-pham-phu-nhan/754742/chuong-115.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Trọng Sinh Chi Nhất Phẩm Phu Nhân
Chương 115
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.