🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tả Thiệu Khanh không có hứng thú khoe khoang tài văn chương, tiếp tục oa ở trong góc uống rượu ăn thịt, ngẫu nhiên cùng Hạ Chi Trừng nói chuyện vài câu.

Một hồi thưởng mai yến trọn vẹn hai canh giờ mới kết thúc, Tả Thiệu Khanh vuốt cái bụng phình lên nhìn sắc trời, lại tiếp tục như vậy, ngay cả buổi tối cũng một chỗ giải quyết.

Rốt cục, tuyết cũng rơi xuống bay phất phơ, chỗ mọi người ngồi là ngoài trời, tuyết rơi, không muốn lui cũng không được.

Tả Thiệu Khanh vừa đi vài bước chợt nghe thấy phía sau lưng truyền đến thanh âm trầm thấp của Tả Thiệu Yến: “Tam đệ.”

Tả Thiệu Khanh mang theo một chút kinh ngạc quay đầu, tiếp theo vui vẻ chạy tới: “Đại ca, hóa ra ca thật sự cũng ở chỗ này.”

Y không biết Tào Tông Quan có hay không cùng gã ta nhắc đến mình, chẳng qua công phu trả đũa y vẫn là biết: “Vừa nhìn thấy Tào đại ca, hắn nói nhìn thấy ca, đệ vẫn tìm không thấy, còn tưởng rằng hắn là lừa gạt đệ.”

Hai huynh đệ cùng đi ra khỏi Lộc Minh Cư, đầy tớ ở bên ngoài cửa lập tức mở dùchào đón, lúc nhìn thấy Tả Thiệu Khanh ngẩn người, sau đó thái độ qua loa lêntiếng: “ Tam gia an.”

“Là Thành Quý, còn may lúc trước không có đem ngươi yêu cầu đến bên người, nhìn xem, bên cạnh đại ca làm sao thiếu được ngươi?” Tả Thiệu Khanh ý cười không đạttới trong mắt nói.

Chu Thành Quý là con trai trưởng của Chu thị, từ nhỏ đã đi theo bên cạnh Tả Thiệu Yến, theo lệnh mà làm, có thể nói là Tả Thiệu Yến làm bất cứ chuyện gì gần như đều phải qua tay hắn ta.

Tả Thiệu Yến cũng không nói gì, trực tiếp để cho Tả Thiệu Khanh quay trở về thu dọn đồ đạc đem đến chỗ khách điếm mình ở, trùng hợp chính là gã cũng ở khách điếm Tiên Lai, cùng Khúc Trường Thanh ở chung một chỗ.

Tả Thiệu Khanh cự tuyệt: “Đại ca khách điếm kia đoán chừng cũng muốn đầy rồi đi? Đệ và Nhị thúc ở viện tử khách điếm Thanh Phong, tạm thời không cần chuyển đi được không?”

Tả Thiệu Yến nhíu mày không nói gì, Tả Thiệu Khanh biết, gã ta chẳng qua là nghĩ, nếu bị người khác biết huynh đệ ruột của gã ta không sống cùng nhau có thể hay không ảnh hưởng không tốt?

Tả Thiệu Khanh dùng giọng điệu khoe khoang nói: “Đại ca không bằng trước đi nhìn viện tử của đệ một chút, Nhị thúc hào phóng, trực tiếp bao toàn bộ viện tử kia.”

Tả Thiệu Yến hừ lạnh một tiếng: “Không

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhat-pham-phu-nhan/754707/chuong-80.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Trọng Sinh Chi Nhất Phẩm Phu Nhân
Chương 80
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.