🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hôm sau, Tả Thiệu Khanh dậy thật sớm, đi đến viện Vu Hành thỉnh an nhân tiện xem náo nhiệt, đây là lần đầu tiên sau khi y “bị thương” đi đến viện Vu Hành, lầntrước là y quỳ trong sân, lúc này quỳ ở nơi đó đổi lại là một đám hạ nhân.

Bị phạt quỳ ở trên mặt đất là một đám bà tử đã có tuổi, sau khi quỳ một đêm đã mệt gần chết, bộ dáng choáng váng chóng mặt.

Tả Thiệu Khanh trên đường tới đây đã nghe rõ việc đêm qua, tuy không thể tận mắt thấy bộ dáng kinh ngạc của Tiết thị, nhưng tâm tình của y vẫn vui vẻ như cũ.

Chuyện lần này bị phạt bao nhiêu người? Bỏ qua vị chính chủ bên kia, ngay cả phu nhân cũng bị lão phu nhân trách cứ, nhưng hết lần này tới lần khác vị Tam gia lửa cháy đổ thêm dầu này một chút việc cũng không có, cái này cũng sắp thành tinh rồi.

Tả Thiệu Khanh thấy mục đích đã đạt được, cũng không đi vào để tránh bị Tiết thị trút giận, ở ngoài cửa hành lễ thỉnh an liền xoay người rời đi, y cũng không sợ bị Tiết thị làm khó dễ, dù sao thân thể của y hư nhược, không cho đi liền choáng váng cho mụ xem.

Tâm tình vui vẻ như vậy luôn duy trì cho đến buổi trưa, lúc La Tiểu Lục nói cho y biết đã tìm được nữ nhân tên “Liễu Nhi”, Tả Thiệu Khanh quả thực vui đến sắp bật cười.

Chuyện tốt đúng là một đợt lại đến một đợt, y cũng hoài nghi ông trời để cho y sống lại một lần nữa là vì để cho y báo thù.

La Tiểu Lục sờ da gà nổi ở trên người, cẩn thận từng li từng tí hỏi: “Gia, vị…cô nương kia, sau khi chuộc ra an trí ở chỗ nào?”

Tả Thiệu Khanh nghĩ nghĩ nói: “Từ Tả phủ đi đến phố tây thuê một gian phòng nhỏ, không cần quá tốt, trước hết để cho người đi vào ở, đêm nay ngươi dẫn đường cho gia, gia tự mình đi gặp mặt nàng ta.”

La Tiểu Lục miệng giật giật, cố gắng khuyên bảo: “Gia…nô tài nghe nói Liễu Nhi kia…nàng ta, thanh danh của nàng ta không tốt lắm…chúng ta vẫn là mua một cônương trong sạch được không?”

Tam gia, cho dù ngài không kén ăn cũng nên tìm một người sạch sẽ một chút, mặt hàng này, ngài như thế nào lại học được tật xấu cả người dâm loạn của Nhị gia?

Tả Thiệu Khanh gõ đầu nó một cái: “Ngươi đang suy nghĩ cái gì? Cho rằng gia là mua để tự mình dùng sao?” Không nói y

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhat-pham-phu-nhan/754656/chuong-29.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Trọng Sinh Chi Nhất Phẩm Phu Nhân
Chương 29: Không cho đi liền choáng váng cho bà ta xem
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.