Không biết có phải do suy nghĩ nhiều hay không mà mấy ngày nay Cao Chí Bác luôn cảm thấy có người đang theo dõi bọn họ.
Hôm nay, đi đón Hạ Dư Huy như mọi ngày, Cao Chí Bác lại có cảm giác đấy.
Cao Chí Bác đổi hướng, không đi về phía trường cấp hai nữa mà đi vào một ngã rẽ khác. Quả nhiên đang có người theo phía sau.
Nhưng gần đây hắn không đắc tội ai cả, người theo dõi hắn là ai? Phía trước có một ngã rẽ, vừa đi vào Cao Chí Bác liền dừng bước.
Dán lưng vào vách tường ẩm mốc, Cao Chí Bác nhìn chằm chằm vào chiếc bóng bị đèn đường kéo ra thật dài đang từng bước từng bước tiến lại gần hắn.
Tiếng bước chân nhỏ dần, có vẻ người nọ đã dừng lại, cũng dán lưng vào bức tường, cẩn thận dò xét.
Cao Chí Bác bước ra, xuất hiện trước mặt người nọ.
Người nọ bị doạ sợ, quay đầu chạy.
Cao Chí Bác lập tức đuổi theo đi, túm lấy cổ áo, một chân đá vào gót chân kẻ kia khiến gã phải quỳ rạp trên mặt đất.
"Mày là ai?”
Người nọ giãy giụa kêu to: "Mẹ nó! Giết người rồi, cứu mạng!”
Trên đường có vài người nhìn về bên này, có người vội vàng trốn xa, cũng có người đứng một bên quan sát tình hình.
Cao Chí Bác nói với mọi người xung quanh: "Người này muốn trộm tiền của tôi."
Người nọ giãy giụa mắng to: “Mày nói bậy cái gì đấy! Tao trộm tiền của mày bao giờ? Mau buông tay không là tao báo cảnh sát đấy!"
Người nọ muốn chạy trốn, Cao Chí Bác khống chế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhat-ki-nuoi-lon-vo-yeu/1140647/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.