Nghỉ đông đến, Hạ Dư Huy vẫn như cũ, mỗi ngày trạch trong nhà.
Ngẫu nhiên sẽ bị mẹ Cao kéo ra ngoài mua đồ ăn, hoặc đi dạo vòng vòng với Cao Chí Bác, nhiều nhất là hai tiếng đồng hồ.
Bởi vì Hạ Dư Huy sợ lạnh.
Mùa đông là mùa cậu ghét nhất, cậu tình nguyện ở nhà cả một ngày cũng không muốn bước nửa bước chân ra đường.
Thân thể cậu vốn đã không được ấm áp, nằm cạnh lò sưởi cả ngày cũng không ấm lên được bao nhiêu, nói gì đến ra ngoài.
Ngày giỗ của mẹ Hạ sắp tới, Cao Chí Bác giành thời gian ở nhà cùng Hạ Dư Huy.
Nhìn người đã tập dương cầm cả một buổi trưa, Cao Chí Bác bất đắc dĩ thở dài.
Cao Chí Bác xoa đầu Hạ Dư Huy: "Bảo bối, nghỉ một lát nhé?"
Hạ Dư Huy mắt điếc tai ngơ, cúi đầu, không muốn Cao Chí Bác nhìn thấy nét mặt mình.
Cao Chí Bác biết Hạ Dư Huy đang dùng phương thức này để phát tiết cảm xúc của bản thân.
Mấy năm nay, Hạ Dư Huy luôn lừa mình dối người, chưa bao giờ đi thăm mộ mẹ Hạ.
Ngày mai chính là ngày giỗ của mẹ Hạ nhưng trong nhà không ai dám bắt cậu đi.
Mẹ Cao chỉ hận không thể nghe theo mọi yêu cầu của Hạ Dư Huy.
Ba Hạ thì không dám, ông sợ Hạ Dư Huy lại mất khống chế, làm ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Cao Chí Bác muốn cho Hạ Dư Huy thời gian để tiêu hóa việc mẹ Hạ đã qua đời, một năm không được thì hai năm, hai năm không được thì 10 năm. Dù sao cũng sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhat-ki-nuoi-lon-vo-yeu/1140645/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.