Nói thật, bây giờ ta đang buồn ngủ nên rất muốn đánh chết cái tên làm ảnh hưởng giấc ngủ của ta kia. Dường như Mã tiểu thư đặc biệt để ý chuyện ta phớt lờ nàng, luôn luôn hỏi ta có tức giận hay không, nếu ta thật sự tức giận với nàng thì đã sớm bị tức chết tám trăm lần rồi!
Nhưng ta cố ý không nói chuyện với nàng, ta còn oán trách chuyện của nàng nhiều lắm, không cho nàng ăn khổ thì sau này nàng chắc chắn sẽ leo lên đầu ta ngồi luôn.
"Tôi sẽ kể cho cô nghe một câu chuyện." Mã tiểu thư kề sát sau lưng rồi cái tay khoát lên hông của ta, nàng dường như không thèm để ý nhiệt độ giữa hai người chút nào.
Mã tiểu thư lại có thể kể chuyện, điều này thật đáng ngạc nhiên. Mặc dù không nhận được sự phản hồi của ta nhưng nàng vẫn tự mình kể, giọng nói yên ả dịu êm giống như khúc hát ru vậy.
"Ngày trước có một cô bé, cha mẹ vốn định dẫn cô bé đi du lịch - nơi mà cô bé luôn muốn đến, nhưng hai ngày trước khi đi thì cô bé lại ngã bệnh, sốt rất cao. Vì thế cha mẹ chỉ có thể đưa chị cô bé đi cùng, chị cô bé có thể so với Cinderella, rất đáng ghét, cho dù không cố gắng vẫn đạt được mọi thứ. Nhìn chị gái cố ý lại đây trang bị dã ngoại như khoe khoang làm cô bé ghen tị muốn chết."
Bởi vì Mã tiểu thư nhắc tới chị gái nên ta cảm thấy câu chuyện này là đang nói chính bản thân nàng, không nghĩ rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhan-qua-bat-tuan-hoan/997424/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.