"Á!" Một tiếng sấm đánh thức ta khỏi giấc mộng, gần như muốn bật dậy khỏi ghế. Mở mắt ra mới phát hiện, ta không biết từ khi nào đã bắt đầu tựa vào vai Mã tiểu thư.
Mã tiểu thư xoa lỗ tai, cau mày nhìn ta, "Kêu lớn tiếng như vậy, cô nằm mơ bị người ta cưỡng X sao."
"Bị cô cưỡng X ấy à?! Mịa!" Ta vặn vẹo cổ đang bị đau nhức, xem ra vai của Mã tiểu thư không thoải mái lắm, ngủ mà cổ ta đau quá.
"Nước miếng của cô chảy hết lên áo tôi rồi này, dơ dáy." Mã tiểu thư liếc mắt, vô cùng ghét bỏ nhìn vết hằn như vệt nước trên vai.
"Hả? Phải không? Dù sao cũng dơ rồi, vậy thì bẩn hơn tí chắc không sao ha." Ta túm lấy áo sơ mi của Mã tiểu thư, sau đó lau miệng, "Ah, thật giống như chảy nước miếng nè~ Phải lau sạch nha."
"Cô muốn chết hả, muốn chết đâu hay muốn chết đây?! Chọn một cái đi!" Mã tiểu thư lại bắt đầu bóp gáy ta, dùng sức véo.
"Đệt... Cô... buông tay ra..." Bị người ta tóm được điểm yếu thực sự hỏng bét.
Ngay khi chúng ta đang giằng co không dứt, phát thanh sân bay thông báo đến thời gian đăng ký, lúc này ta mới may mắn chạy thoát, xoa cái cổ có hơi đau, "Quá tốt rồi, rốt cục cũng được về nhà."
Lần thứ hai cất cánh, phần sau cuộc hành trình thuận lợi hơn nhiều, chỉ gặp phải khí lưu hai lần, sau đó đến thành phố Tân Hải, vừa nhìn đồng hồ, thế mà đã một giờ rạng sáng rồi.
Bởi vì khoảng cách giữa nhà ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhan-qua-bat-tuan-hoan/997420/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.