Nhờ có Diệp Nhiễm trợ giúp nên bữa cơm này coi như thành công, mặc dù mùi vị không ngon lắm nhưng ít ra cũng không cảm thấy khó ăn nữa. Sau khi ăn cơm xong, Diệp Nhiễm không cần Vương Mạn Đình mở miệng, tự động ý thức bắt đầu dọn dẹp bát đũa.
Vương Mạn Đình vừa tắm nước nóng xong, khăn còn khoác trên vai, tóc ướt đẫm xõa trước người, nhìn thoải mái hơn rất nhiều so với cái búi tóc tỉ mỉ khi đi làm kia, cả người trông cũng hiền hoà hơn.
Vương Mạn Đình đứng ở trước cửa phòng bếp, nhìn cô rửa chén rồi bắt đầu ra sức vệ sinh toàn bộ nhà bếp, có chút không đành lòng, "Đừng rửa nữa, để chỗ nào đi, ngày mai mình tôi làm là được rồi."
"Không sao, em sẽ làm xong ngay." Diệp Nhiễm cầm chai tẩy rửa lại xịt xịt lên gạch men sứ đã chà rất sạch sẽ đằng sau kệ bếp, sau đó lấy khăn lau một lần nữa.
Chờ Diệp Nhiễm hoàn thành xong mọi việc đã như muốn gục ngã rồi, tuy nhiệt độ trong phòng cũng không cao nhưng cô vẫn đổ mồ hôi khắp cả người. Đợi khi cô chuẩn bị đi tắm mới phát hiện phòng tắm vẫn chưa lau chùi, đột nhiên có loại kích động muốn hộc máu. Quả nhiên ở nhờ nhà người khác, chỗ nào cũng bất tiện!
"Gần 11 giờ rồi, tôi chà giúp cô cho. Chậc, mỗi ngày đều chà như vậy có thể chà hỏng gạch nhà tôi hay không?" Vương Mạn Đình ngồi xổm bên cạch Diệp Nhiễm, lấy một cái bàn chải nhỏ rồi cũng bắt đầu chà mạnh, mặc dù nàng cảm thấy toàn bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhan-qua-bat-tuan-hoan/997404/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.