Tại một phòng riêng trang hoàng tinh xảo trong quán trà đối diện phòng kinh doanh, Tổng giám đốc Vu cung kính châm một chén trà cho Cố Trầm.
Cố Trầm khiêm tốn hơi khom người nhận lấy, sau đấy lại nghe đối phương ngượng ngùng nói: “Còn xin cậu Cố thứ lỗi cho, tôi thật sự cùng đường rồi, cũng không thể làm gì khác nên mới muốn nghĩ ra cách này đến gặp cậu.”
“Cậu cũng đừng trách ông Tôn. Ông Tôn cũng không biết tôi tìm cậu có mục đích khác, ông ấy cho rằng tôi thật sự muốn mua nhà... Đương nhiên đúng là tôi muốn mua nhà thật, tôi đã xem nửa năm cũng chưa tìm được chỗ nào thích hợp.”
Cố Trầm cười không đáp lại.
Tổng giám đốc Vu cũng tự rót trà cho mình, uống cạn nửa chén mới âu sầu ủ rũ nói tiếp: “Đã đến mức này rồi thì tôi cũng xin ăn ngay nói thật. Hai năm nay lợi nhuận xưởng thực phẩm của chúng tôi rất khá, vốn lưu động tích trữ trong tài khoản cũng không ít. Tính ra có lẽ khoảng năm, sáu chục triệu tệ. Tôi khi ấy cảm thấy số vốn lưu động lớn như vậy nếu đặt ở ngân hàng ăn lợi tức thì cũng quá lỗ nên định thử đầu tư. Vừa hay hai năm này thị trường chứng khoán phát triển không tồi, thế là tôi đầu tư số tiền đó vào thị trường chứng khoán...”
“Ban đầu tôi cũng không dám đầu tư quá nhiều. Tạm lấy 2 triệu thử xem thế nào. Kết quả vận may của tôi cũng tốt, vừa mua không đến hai tuần, giá cổ phiếu kia lập tức tăng liền tù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhan-menh/2446895/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.