“Cũng không thể nói như vậy được!” Bị lời nói của Cố Trầm phá vỡ kế hoạch, sắc mặt Hồng Uẩn và Diêu Viễn đều có chút xấu hổ.
Diêu Viễn sờ mũi, nói làm lành: “Cùng nhau mở công ty, chắc chắn là có người bỏ tiền có người bỏ sức, đây không phải là điều rất bình thường sao? Nếu không thì vì sao chúng tôi phải cho cậu cổ phần kỹ thuật chứ?”
“Tôi cảm ơn vì cậu đã coi trọng tôi đấy.” Cố Trầm nói: “Không có thời gian, không suy nghĩ.”
“Cậu từ chối thẳng thừng quá rồi đó?” Diêu Viễn không chết tâm: “Vì sao lại không suy nghĩ, suy nghĩ chút đi?”
Cố Trầm trực tiếp chuyển đề tài: “Hai người có còn đi xem nhà không?”
“Đương nhiên là phải xem ròi!” Hồng Uẩn tiếp lời: “Chúng tôi tới đây là để xem nhà mà. Mời cậu gia nhập công ty chúng tôi chỉ là tiện thể mà thôi.”
Cố Trầm không nói gì nữa, dẫn hai người đi lên tầng mười bảy tòa nhà B. Cửa thang máy vừa mở ra, ba người lập tức cảm thấy trước mắt sáng lên.
Hồng Uẩn dẫn đầu bước ra, đi qua đi lại giữa các căn nhà, vừa lòng nói: “Lấy sáng rất tốt.”
“Phong cảnh bên ngoài cũng không tệ.” Diêu Viễn kéo người tới trước cửa sổ sát đất, chủ động giới thiệu: “Đối diện còn có sân golf nữa. Thảm thực vật trong tiểu khu cũng được, hơn nữa nếu cậu mua nhà ở đây, chúng ta còn có thể làm hàng xóm nữa.”
Hồng Uẩn gật đầu.
Diêu Viễn ngoái đầu lại nhìn Cố Trầm: “Cậu giới thiệu thêm cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhan-menh/2444141/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.