Tổng giám đốc Tôn có ý tốt, nhưng Cố Trầm vẫn rất lo lắng. Cậu không tin đạo đức với phẩm hạnh của Tổng giám đốc Vu, tựa như không tin một con ma bài bạc sẽ cải tà quy chính vậy.
Hạng mục khai thác khu phố buôn bán này quá quan trọng, Cố Trầm không muốn vì sơ sót nhất thời dẫn tới thua cả ván cờ. Vậy nên có một số người, một vài việc, Cố Trầm thà rằng cẩn thận một chút còn hơn lựa chọn phiêu lưu.
Cố Trầm về tới nhà giáo sư Hình, cô Thích đang nấu cơm chiều. Hình Luật thấy Cố Trầm có vẻ hơi mệt mỏi thì hỏi: “Có chỗ nào cần tôi giúp không?”
Cố Trầm lắc đầu, vào phòng sách báo cáo tiến độ công tác với giáo sư Hình.
Giáo sư Hình cực kỳ bội phục thủ đoạn kéo tài trợ của Cố Trầm. Nhưng ông có nghĩ thế nào cũng không tưởng tượng được, Cố Trầm vừa ra ngoài một chuyến, không chỉ kéo được tài trợ mà còn có thể tìm đến nhiều sản phẩm thương hiệu như vậy.
“Ít nhiều nhờ Tổng giám đốc Tôn giúp đỡ. Nguyện ý giới thiệu các doanh nghiệp có sản phẩm do nghệ sĩ bọn họ đại diện cho chúng ta.” Cố Trầm nói: “Ngày mai em lại tới tổng bộ Jiliguala một chuyến. Xác định các điều khoản, quy trình livestream bán hàng.”
Nói xong, Cố Trầm thoáng trầm ngâm.
Giáo sư Hình thấy thế thì hỏi: “Làm sao vậy?”
Cố Trầm nghĩ ngợi, cuối cùng vẫn nói: “Có một việc, em không thể đưa ra quyết định.”
Cố Trầm kể lại từ đầu đến cuối chuyện Tổng giám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhan-menh/2444072/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.