Vẽ xong chương sơ đồ tư duy cuối cùng cho cuốn “Kiểm toán”, Cố Trầm mệt mỏi vươn người, ngẩng đầu chớp chớp đôi mắt đã hơi khô rồi đứng dậy xoay khớp cổ, khớp bả vai, vặn eo. Sau khi kiểm tra lại một lượt thấy không có vấn đề gì, cậu liền gọi điện cho Cao Hải Dương thông báo hai quyển sơ đồ tư duy cuối cùng đã vẽ xong cả rồi.
“Quá tuyệt vời!” Cao Hải Dương hưng phấn, nói: “Tôi gọi cho Vi Vi để cô ấy đến tìm cậu ngay đây.”
Cố Trầm còn chưa kịp nói gì, Cao Hải Dương đã quả quyết tắt máy. Cố Trầm bất lực lắc đầu, mấy phút sau, cậu đã nhận được điện thoại của Vi Vi.
“Tôi đang ở Nhà xuất bản nên chắc khoảng nửa tiếng nữa sẽ đến trường học. Đợi tôi đến nơi sẽ lại gọi điện cho cậu.” Bởi vì không xác định được Cố Trầm sẽ học ở phòng nào.
Cố Trầm cười: “Thực ra cũng không cần gấp gáp vậy đâu. Đợi tới tối anh Hải Dương về phòng thì tôi đưa thẳng cho cậu ấy là được.”
“Đừng!” Tưởng Vi Vi cười nói: “Tôi còn muốn mượn cơ hội này ra ngoài hít thở đây! Hơn nữa tôi lấy được bản thảo sớm chút thì có thể duyệt bản thảo sớm một ngày, như vậy thì cũng có thể xuất bản sớm một ngày rồi. Cậu không biết chứ, sách tham khảo này nổi lắm đấy.”
Tưởng Vi Vi nhớ đến ra chuyện Cố Trầm lập quỹ học bổng trong trường: “Cậu cũng chịu chi thật, khoản tiền lớn như vậy mà cũng chịu quyên góp hỗ trợ sinh viên.”
Cố Trầm cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhan-menh/2444059/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.