“Sao mắt em lại thâm xì vậy?” Giáo sư Hình nhìn đôi quầng thâm dưới mắt cậu học trò đã đậm đến mức như con gấu trúc thành tinh, cũng không nhịn được mà thắc mắc: “Là vì mặt nhợt nhạt quá sao?”
Cố Trầm chột dạ chớp mắt.
Giáo sư Hình lại hỏi: “Đêm qua mấy giờ em ngủ?”
Đêm qua Cố Trầm… căn bản không hề ngủ.
Giáo sư Hình bất đắc dĩ lắc đầu: “Không phải thầy đã nói với em rồi à, mỗi ngày phải đảm bảo ngủ đủ bảy tiếng mà?”
“Tối hôm qua em không ngủ.” Cố Trầm dè dặt giải thích: “Em có chút việc nên bị trì hoãn.”
Vẻ mặt giáo sư Hình không hề thay đổi nhìn Cố Trầm, cậu lại ngoan ngoãn hứa hẹn: “Sau này em không làm vậy nữa đâu ạ.”
Như vậy giáo sư Hình mới hài lòng, mở miệng hỏi: “Hôm qua em làm gì vậy?”
Cố Trầm mở laptop, đưa giáo sư Hình xem trang web bán thành phẩm (vì trang web tạm thời còn chưa vận hành trơn tru) mà mình thức xuyên đêm làm như hiến vật quý. Giáo sư Hình kiên nhẫn nghe Cố Trầm giới thiệu xong sản phẩm mới tổng kết: “Một trang web bán hàng secondhand!”
“Đây là trang web nhắm vào đồ cũ của sinh viên.” Cố Trầm bổ sung: “Em định ra mắt trước kỳ tốt nghiệp, vậy là mọi người sẽ không phải lo lắng về vấn đề bày sạp bán đồ nữa.”
Giáo sư Hình nói: “Là bạn cùng trường hoặc là sinh viên của các trường đại học trong cùng thành phố thì vấn đề hậu cần càng dễ giải quyết hơn.”
Cố Trầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhan-menh/2443674/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.