Xe ô tô chậm rãi dừng lại trước cổng trường Đại học A. Trình Dật đứng đợi bên đường mở cửa lên xe. Diêu Viễn ngồi ở ghế lái quay người lại vất vả vươn tay phải ra với Trình Dật: “Chào cậu, tôi tên Diêu Viễn. Từ nay về sau mọi người là đối tác rồi. Nếu như tôi làm việc có chỗ nào không chu toàn thì cậu cứ nói thẳng. Mọi người đều là đàn ông, không cần phải giấu diếm làm gì.”
Trình Dật bị khí thế này của Diêu Viễn làm cho sững sờ, một mặt nghi hoặc nhìn sang Cố Trầm: “Người này là ai vậy?
Cố Trầm cười nói: “Cậu ta tên Diêu Viễn, cũng rất có khả năng là đối tác của công ty mới. Các cậu làm quen chút cũng được. Tương lai làm việc cũng ăn ý hơn.”
Trình Dật nhướng mày, nắm lấy tay Diêu Viễn dừng sức siết chặt: “Chào cậu, tôi là Trình Dật.”
“Từng nghe nói.” Diêu Viễn cười hì hì nói: “Giám đốc kĩ thuật của web Baitian à. Nghe nói cậu rất giỏi lập trình. Đúng rồi, cậu có chơi game không?”
Trình Dật nói: “Bây giờ không chơi mấy nữa. Nhưng tôi chơi bóng rổ.”
Diêu Viễn thấy có hơi đáng tiếc: “Tôi chơi bóng rổ không giỏi.”
Lại hỏi Trình Dật tiếp: “Sao lại không chơi nữa?”
Trình Dật nói: “Bận học tập với cả duy trì trang web, mỗi ngày đều phải tăng ca. Không có thời gian chơi.”
Hồng Uẩn đang lái xe nghe thấy lời Trình Dật liền cười nói với Diêu Viễn rằng: “Đợi công ty mới được thành lập xong, chúng ta đều sẽ bận hơn. Tới lúc đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhan-menh/2443618/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.